Vừa rồi Lục Dữ thật sự không chú ý tới điểm này.
Hiện tại mặt anh đỏ ửng, giọng nói khô cằn, nhìn qua rất luống cuống, cả người giống như không biết phải làm sao, ánh mắt như chú husky to xác nhìn chăm chú vào chủ nhân mình, đợi chờ phán quyết.
Được Lục Dữ xoa bóp vài cái, Thịnh Ngọc Châu cảm thấy tay mình đúng là không còn tê mỏi như trước. Quả nhiên, cô đã nói rồi mà, chắc chắn mát xa có thể giúp người ta tiêu trừ mệt nhọc. Nhìn xem, bây giờ tay cô cũng không tê mỏi nữa rồi.
“Tôi muốn xoa một lát nữa.” Giọng nói mềm như bông vang lên, bàn tay nhỏ trắng nõn lại đưa tới trước mặt Lục Dữ, khiến Lục Dữ phải ngẩng đầu nhìn Thịnh Ngọc Châu vài lần.
Lục Dữ nhìn vài giây, lại giống như không nghe thấy lời Thịnh Ngọc Châu nói. Thực tế anh nghe rất rõ ràng, nên mới càng căng thẳng, không dám làm ra bất cứ hành động nào, vì anh không biết Thịnh Ngọc Châu đang nói thật hay đang nói mát.

“Lục Dữ, tay người ta tê quá, trưa nay nấu cơm còn bị bỏng đó, anh không quan tâm tới người ta chút nào…” Thịnh Ngọc Châu ấm ức làm nũng, giọng nói ngọt ngào lẩm bẩm bên tai Lục Dữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play