Buổi chiều, Thịnh Ngọc Châu cảm thấy bụng mình đau âm ỉ, cô buông quyển sách trong tay xuống, đi rót một cốc nước ấm.
Không phải Thịnh Ngọc Châu không khuyên Lục Dữ học tập, ngược lại, vì biết tương lai thế nào, Thịnh Ngọc Châu rất hy vọng Lục Dữ có thể học tập chung với mình. Lục Dữ cũng không nghĩ nhiều, Thịnh Ngọc Châu bảo sao làm vậy, cảm thấy học thêm chút tri thức cũng tốt, sau này càng có thêm đề tài để nói chuyện với Thịnh Ngọc Châu.
Khi Thịnh Ngọc Châu vừa uống hết cốc nước ấm, lại nhìn thấy bóng dáng Lục Dữ ở bên ngoài, cô ngửa mặt quan sát sắc trời theo bản năng, trời vẫn còn sớm mà.
“Anh quên thứ gì à?”
“Tan làm rồi.” Lục Dữ thản nhiên đáp lại, hiện tại tay anh hơi nhức mỏi, rất muốn ngồi xuống bên cạnh nghỉ ngơi, nhưng lại không muốn để Thịnh Ngọc Châu biết vì muốn về nhà sớm anh đã làm việc chăm chỉ đến mức toàn thân đau nhức như vậy.
Anh muốn tỏ vẻ mình không gì không làm được trước mặt Thịnh Ngọc Châu, hoặc ít ra trong phương diện đồng đáng, anh vẫn có chút ưu điểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play