Lục Dữ cầm bàn tay hơi lạnh của Thịnh Ngọc Châu lên, quan tâm hỏi han. Thân là thanh niên huyết khí bừng bừng, tay Lục Dữ thật sự rất ấm, vừa chạm vào là có thể cảm nhận được độ ấm từ lòng bàn tay anh truyền đến.
Mỗi lần tới tháng, bụng cô đều đau như vậy, chắc chắn vì trước đây nguyên chủ không điều dưỡng tốt cơ thể này. Cầm bàn tay ấm áp của Lục Dữ, Thịnh Ngọc Châu rất muốn anh ấy làm ấm bụng cho mình, để mình bớt chịu tội, nhưng cô lại ngượng ngùng, đầu ngẩng lên rồi, mắt đã nhìn Lục Dữ, nhưng lại ngập ngừng mãi.
“Tôi đâu có.” Giọng cô xen chút buồn bực, hiện tại nước cô uống cũng là nước ấm đó.

Lục Dữ không nói gì, yên lặng dùng tay mình ủ ấm tay cho cô, đợi tay ấm lên rồi, thì bảo Thịnh Ngọc Châu về phòng nghỉ ngơi sớm chút, đừng để bản thân mệt mỏi.
Thịnh Ngọc Châu yên lặng nhìn người đàn ông trước mắt. Có phải hai người đảo ngược vị trí rồi không? Lẽ ra phải là cô nói với anh lời này mới đúng chứ…
Không đợi Thịnh Ngọc Châu kịp nói gì, Lục Dữ đã đẩy cô về phòng. Thịnh Ngọc Châu bĩu môi, nhưng mà trong lòng rất vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play