Trên đường về khu tập thể thanh niên trí thức, Lục Thu Hạo vẫn luôn lo lắng cho Thịnh Ngọc Châu, sợ Thịnh Ngọc Châu xảy ra chuyện gì: “Chị Ngọc Châu, chị bị ốm lâu vậy, có cần uống thuốc không? Em với anh trai có thể lên núi hái thuốc cho chị…”
Cậu nhớ rõ trước đó khi mình không thoải mái, anh trai đều lên núi hái thuốc về nấu cho cậu uống, rất nhanh sẽ khỏi bệnh.
Thịnh Ngọc Châu nghe xong, ngẩng đầu nhìn qua Lục Dữ bên cạnh: “Lục Dữ, không ngờ anh còn biết hái thuốc, lợi hại quá!”
Thấy Lục Dữ không đáp tiếng nào, không biết có phải bị ảnh hưởng vì chuyện thím Anh, khiến Lục Dữ nhớ tới những chuyện không vui trước kia hay không, vì thế, Thịnh Ngọc Châu tự hỏi làm thế nào mới có thể giúp Lục Dữ vui lên.
Ừm… Nghĩ đến bản thân, nếu có người khen cô, cô sẽ rất vui…
Thật ra Lục Dữ không nghĩ nhiều như vậy, có những chuyện thật sự đã cắm rễ sâu trong
lòng anh, nhưng người giỏi ẩn nhẫn như Lục Dữ sẽ không dễ dàng bùng nổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT