Khi Thịnh Ngọc Châu và Lý Yến đến nơi, nhìn thấy Giang Quả Nhi, hai mắt cũng trợn trừng. Cô biết ngay mà, Giang Quả Nhi có vầng sáng nữ chính, sao có thể chết dễ như vậy.
“Thanh niên trí thức Giang, không biết cô tới hồ nước làm gì?” Trưởng thôn nhìn Giang Quả Nhi, ánh mắt hàm chứa nghi ngờ.
“Còn không phải… Còn không phải vì thím Anh nói, không trách tôi chuyện đồng chí Triệu Kiến Quốc, chỉ cần tôi xin lỗi bà ấy… Hu hu, tôi đâu biết sẽ xảy ra chuyện này, trước đó, trước đó thanh niên trí thức Thịnh… Không biết có phải cũng do thím Anh làm hay không… Hu hu…”
Giang Quả Nhi sợ hãi run bần bật: “May mắn, may mắn có đồng chí quân nhân cứu tôi, nếu không… Nếu không tôi thật sự bị thím Anh hại rồi, đến lúc đó chỉ sợ người khác… Người khác còn không biết là ai làm… Hu hu…”

Giang Quả Nhi khóc sướt mướt, nhìn cực kỳ yếu đuối, cần người che chở.
Khi Lê Thừa Du vào nhà, nhìn thấy Giang Quả Nhi sợ hãi như vậy, vội vàng chạy tới, ôm Giang Quả Nhi vào lòng… A, không hẳn, vì khi đó nhiều người, Lê Thừa Du biết không thể quá thân mật trước mặt công chúng, chỉ đứng trước mặt Giang Quả Nhi cúi đầu nhẹ nhàng dỗ dành cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play