Dứt lời, mọi người đều thay đổi sắc mặt, đặc biệt là Nhị Thái Thái, bà ta ngẩn người rồi sau đó giọng nói nghiêm nghị nói: "Ngươi đứa nhỏ này nói bậy bạ gì đó? Bây giờ hòa ly, nào có đạo lý không gả cho người khác, tiếp tục trì hoãn chứ."
"Nếu không ở lại Kinh Triệu, Ngô huyện địa phương nhỏ đó có cái gì tốt, ngươi chẳng lẽ muốn gả cho những thôn phu hương dã kia sao? Ta cũng không có nữ nhi vô dụng như vậy!"
Tạ Duệ Anh nghe được mấy câu này, khóe miệng lại hiện lên một vệt ý cười quái dị, nàng chậm rãi đứng dậy xoay người nhìn về phía mẫu thân mình, rồi sau đó giọng điệu buồn bã nói: "Không nên thân? Mẫu thân mấy năm nay một lòng trù tính cho huynh trưởng và đệ đệ, đối đãi thật lòng với ta có thể so sánh được với bọn họ sao? Ngài một lòng muốn ta gả cho danh môn đại hộ, chẳng qua là không muốn thua trưởng tỷ, muốn ta sau này có thể nâng đỡ huynh đệ mà thôi, bây giờ làm ngài thất vọng rồi. Nhưng mẫu thân, tâm ý của ta đã quyết rồi, lần này ta sẽ không nghe bất luận kẻ nào."
Nghe nàng nếu như vậy, trên mặt Tam Thái Thái hiện lên mấy phần động dung, Nhị Thái Thái kinh ngạc nhìn con gái mình, giống như không ngờ nàng sẽ nói ra lời như vậy. Bà ta lửa giận công tâm chỉ vào Tạ Duệ Anh liên tục nói: "Ngươi ở đây nói hươu nói vượn cái gì? Ngươi là con gái của ta, nếu ta đối đãi với ngươi không có thật lòng thì đối đãi ai thật lòng chứ? Chúng ta một phòng này là cô nhi quả phụ, ta muốn gả ngươi cho nhà cao cửa rộng có gì sai? Phụ thân ngươi đi sớm, ta nuôi huynh tỷ đệ các ngươi lớn lên vốn đã không dễ dàng, bây giờ ngươi nói hòa ly thì hòa ly, một thiên kim danh môn hòa ly tái giá chính là cao không được thấp không xong, ngươi đây là một con đường chết thôi."
"Nếu ta lại ở lại Vũ Khang Hầu phủ mới thật sự là một con đường chết." Tạ Duệ Anh lạnh lùng cười, dáng vẻ khác xa lúc trước, nàng chém đinh chặt sắt nói, "Tứ tẩu tẩu nói đúng, lỗi của Doanh Dĩnh, dựa vào cái gì ta phải gánh chịu ủy khuất? Ta nên ngẩng đầu lên làm người."
"Vì tiền đồ của đệ đệ, mẫu thân vẫn là cùng ta đi Ngô huyện đi. Vì huynh trưởng, chúng ta đã gây náo loạn trong nhà đến gà bay chó sủa, khiến các trưởng bối khổ không thể tả. Mẫu thân nếu còn muốn trì hoãn tiền đồ của đệ đệ thì cứ việc lưu lại, chỉ là huynh trưởng đã như vậy, ngài thật sự nhẫn tâm sao?”
Nàng ngược lại hiểu lợi hại một phen, sau đó lại quỳ xuống vẻ mặt kiên định nhìn về phía Quốc Công Gia. Trong một đám tôn bối, Tạ Duệ Anh cũng không bắt mắt lắm, trước đây chỉ vì nàng không có cha mà đối với nàng chiếu cố nhiều một chút, hôm nay nghe xong buổi nói chuyện này, Quốc Công trong lòng gia không biết sao lại thêm chút cảm xúc nặng nề, bỗng nhiên cảm thấy không ngờ nàng cũng nghĩ thấu triệt như vậy, nhất thời vui mừng, nhất thời lại có chút thương tiếc những chuyện nàng gặp phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT