Dứt lời, mặt mày Doanh Dĩnh đầy vẻ không thể tin, thốt lên phủ nhận: "Không, không thể nào. Xưa nay Yểu Nương luôn yếu đuối, nàng vì ta mà chịu hết khổ sở, làm sao lại..."
Võ Khang Hầu nghe xong lời này càng nổi giận, y trừng mắt nhìn nhi tử, tức giận nói: "Ngươi thằng nhãi ranh này, còn dám mang người về kinh. Vũ Khang Hầu phủ chúng ta không có người bại hoại gia môn, bôi đen gia tộc như ngươi!"
Quốc Công gia và Tề lão thái thái càng quyết định chủ ý. Giờ phút này chỉ lạnh lùng nhìn Doanh Dĩnh, Tạ Duệ Anh ở bên cạnh chỉ cảm thấy hết thảy hoang đường lại buồn cười, Khương thị tiến lên đỡ nàng, thấp giọng an ủi vài tiếng.
Lương Hòe Ninh lui sang một bên, hôm qua Tạ Duệ Anh nói với nàng việc này, nàng liền cảm thấy kỳ quái, đang yên đang lành vì sao lại đưa người về kinh, rõ ràng đã che giấu mấy năm nay, lại đột nhiên dẫn theo nữ nhân và hài tử kia trở về.
Nhìn bộ dáng này của Vũ Khang hầu cũng không biết, Vĩnh Gia huyện chủ cũng là một bộ vô cùng đau lòng khi biết Doanh Dĩnh là giấu diếm đem người mang về..
Về phần ý nghĩa muốn làm gì, dĩ nhiên là diễn vở kịch hôm nay. Người ở Kính quốc công phủ xảy ra chuyện, chậu nước bẩn này là rửa thế nào cũng không thể tẩy sạch được.
Bởi vì người chỉ nguyện ý tin tưởng con mắt mình nhìn thấy, tất sẽ cho rằng là nương tử Tạ gia tự cao tự đại không dung người. Cho dù sự tình vạch trần ra, cũng sẽ có người cảm thấy chẳng qua là ngoại thất mà thôi, đến lúc đó bức bách Tạ Duệ anh không thể không đi nhận nữ tử kia cùng con nàng ta, tính toán đến như thế thật tốt đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT