Lương Hòe Ninh bưng lên một bát cháo màu xanh mềm mại ngọt ngào đặt ở trước người Lương thái thái, thấy bà mặt mũi tràn đầy mệt mỏi, thế mà nhìn thấy mình khóe miệng bà còn ráng gượng cười, dịu dàng nhỏ giọng nói: "Lúc này sao con không ở trong phòng mình nghỉ ngơi? Dùng bữa là việc nhỏ, cứ để nha hoàn làm, ngược lại là mệt mỏi con."
Lương Hòe Ninh cười dí dỏm nói: "Nghe mẹ nói kìa, con chỉ dặn dò một tiếng mà không cần làm gì, làm gì mệt mỏi. Lại nói, ngài biết tâm tư của nữ nhi mà"
Lúc này tới đây, có thể vì cái gì? Lương thái thái chỉ cần nghĩ một chút liền biết, bà ở trong phòng lão thái thái trọn vẹn mấy canh giờ là vì xử lý xong việc này, sau đó mới trở về.
"Ta đã thương lượng với tổ mẫu con, Tống thái thái lo lắng không phải không có lý, Tam tỷ tỷ con cũng mười bảy rồi, trì hoãn nữa chỉ sợ là phí hoài tuổi tác." Lương thái thái thở dài, “Cũng may đồ cưới đã thu dọn gần hết rồi, Tống gia cũng tự thấy đã ủy khuất chúng ta, lại thêm rất nhiều đồ đạc, dự định ngày mai đưa tới, hôn kỳ liền định vào mùng bốn tháng sáu, cũng là ngày lành tháng tốt.
Lương Hòe Ninh chăm chú nghe, không khỏi gật đầu nói: "Như thế xem ra, Tống gia cũng là người hiểu rõ đại nghĩa, biết thương cảm người ta. Chỉ là Vân tiểu nương và Tam tỷ tỷ bên kia, nương có phái người qua thông báo không?"
"Tất nhiên, chiều nay lúc ở trong phòng tổ mẫu con liền sai người mời Vân tiểu nương tới cùng nhau thương nghị. Ta thấy nàng ngược lại có chút cao hứng, liên tục đáp lời. Vì vậy cũng báo cho cha con biết, chính thức định ra." Xử lý xong chuyện, Lương thái thái cũng cảm thấy thoải mái gấp bội.
Hôn sự của Lương Nhược Tiêm thỏa đáng, bà mới có thể buông tay đi lo liệu việc hôn nhân của Lương Hòe Ninh.
Trước đó vài ngày Tạ gia gửi thư đến, thương nghị xong là giữa tháng sau đến hạ sính, sự tình chồng chất tại một chỗ, không khỏi làm cho người ta đau đầu.
Hôm sau sắc trời sáng rõ, bọn nha hoàn nội viện nghe lời dạy của các ma ma quản sự, phân biệt nhận lấy chìa khóa đi làm việc.
Bởi vì được Lương thái thái phân phó, đèn lồng đỏ trong phủ nhao nhao treo lên, chữ hỉ cũng dán đến trong các viện, một cảnh vui mừng.
Trong viện Vân Tiểu Nương lúc này, Lương Nhược Tiêm mặc hỉ phục, dung mạo nàng vốn xinh đẹp, phối hợp xiêm y lộng lẫy vui mừng này, càng làm nổi bật thần thái của người mặc.
Vẻ mặt Vân tiểu nương tràn đầy ý cười, nhìn thấy trong mắt đều là thủy quang lấp lánh, có chút vui mừng nói: "Rốt cuộc đợi đến ngày này, cuối cùng là mây tan thấy ánh trăng. Con đó, tránh đêm dài lắm mộng, gả đi cũng tốt, Tống gia có thành ý thật lòng cầu hôn như vậy, những ngày tháng tốt lành sau này của con thật sự là không có giới hạn."
Lương Nhược Tiêm tuy rằng trong lòng có vài phần vui mừng, có chút kiêu căng nói: "Nhìn tiểu nương ngài nói kìa, giống như là nữ nhi ngóng trông Tống gia cầu hôn lắm vậy. Ta rốt cuộc là con gái của bá phủ, đây là nhà hắn trèo cao."
Vân tiểu nương thấy nữ nhi nói như vậy, vội vàng nhìn xung quanh một cái nói: "Được rồi, bây giờ còn dám đem lời như vậy treo ở ngoài miệng. Con là xuất thân bá phủ không giả nhưng người ta lại là đích tử trong nhà, lại thi đậu công danh, tiền đồ tốt đẹp, dĩ nhiên xứng với con."
"Ta trù tính cho con hồi lâu, chính là ngóng trông con có thể tìm được một mối hôn sự tốt. Ngày đó còn trông mong Tạ gia, không biết người bên ngoài chê cười chúng ta cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga đến thế nào. Bây giờ cuối cùng là khổ tận cam lai."
Lương Nhược Tiêm nghĩ đến trong đầu cũng không thoải mái lắm. Nàng luôn nhớ Tạ gia phú quý, trâm anh thế gia của Kinh Triệu, danh môn vọng tộc, Tống gia không thể so sánh, bị Vân tiểu nương mắng một trận mới thu hồi tâm tư, hiện giờ biết là không thể nào nhưng trong lòng còn có chút vướng mắc.
"Vậy Tứ muội muội còn có phúc khí tốt hơn ta, về sau nếu nàng làm cáo mệnh thái thái, so với tỷ muội trong nhà còn cao hơn một mảng lớn. Đến lúc đó nếu diễu võ dương oai trước mặt ta, tiểu nương, người nói xem có tức không?" Lương Nhược Tiêm nhịn không được nhớ tới cuộc sống phú quý của Lương Hòe Ninh mà ghen tỵ.
Vân tiểu nương nghe xong lời này không khỏi bật cười, mắng: "Nàng nếu gả cho lang quân Tạ gia, sau này dĩ nhiên là làm quý thái thái ở Kinh Triệu. Con bây giờ còn ở Huệ Châu, nếu như muốn đến Kinh Triệu, còn phải xem quan nhân tương lai của con có ý chí tiến thủ hay không. Theo tiểu nương thấy, con đừng đối chọi gay gắt với Tứ nương tử nữa, ngày sau nàng ta sẽ sống cuộc sống phú quý, cáu kỉnh, đối nghịch với nàng ta không có gì tốt."
Bà ta vốn là nha hoàn hồi môn của Lương thái thái, năm đó Lương thái thái gả xa đến Bá phủ, bà ta xem như là tâm phúc rất đắc lực.
Nhưng sau này, Lương thái thái có thai phải nâng tiểu nương lên, bà ta bị vinh hoa phú quý kia mê hoặc liền xung phong nhận việc, cuộc sống sau này là phú quý nhưng cũng dần dần ly tâm với Lương thái thái. Bởi vì dưới gối chỉ có một nữ tử, Bá gia đối với bà ta cũng là ân sủng thường thường, đành phải ở hậu viện cô đơn sống qua ngày.
Trước đây bà ta cũng muốn tranh giành nhưng đến cuối cùng phát hiện bà ta căn bản không có vốn liếng gì để tranh giành. Đầu óc không rõ ràng cũng đành nhận mệnh, bây giờ chỉ mong con gái có thể bình an gả đi sống yên ổn là được rồi.
Mùng bốn tháng sáu, đại cát đại lợi, nên gả cưới.
Mặc dù dòng dõi Tống gia kém hơn Lương gia nhưng cũng là dòng dõi thanh quý ở Huệ Châu, quan lại nhiều đời. Phô trương cũng không phải chuyện đùa, lúc này hai nhà kết thân gần như là mời quan quyến toàn bộ Y Châu thành uống rượu, cực kỳ náo nhiệt.
Lương Hòe Ninh và Lương Chỉ Âm chưa lấy chồng, hai người cùng nhau đi tới viện của Vân Tiểu Nương gặp Lương Nhược Tiêm. Hôm nay nàng ta trang điểm xinh đẹp, tiểu nương tử mười bảy tuổi đã xinh đẹp, nàng ta có chút đắc ý liếc Lương Hòe Ninh một cái, dịu dàng nói: "Tứ muội muội và Ngũ muội muội tới rồi. Hôm nay là ngày lành của ta, ta ngồi ở đây cũng có thể nghe thấy bên ngoài náo nhiệt cỡ nào."
"Cũng đúng, Tống gia rốt cuộc là thư hương môn đệ, điểm phô trương này vẫn phải có."
Lương Hòe Ninh nghe nàng ta có chút đắc ý, cũng chỉ mím môi cười nói: "Đây là dĩ nhiên, vì cầu hôn Tam tỷ tỷ, Tống gia cũng cực kỳ có thành ý. Ta cùng với Chỉ Âm Chúc Tam tỷ tỷ nhân duyên trôi chảy, vui vẻ dài lâu."
Lương Nhược Tiêm càng thêm đắc ý, cũng không nói thêm gì nữa. Đợi trang điểm xong, mới đến chính sảnh bái biệt phụ mẫu, Vân tiểu nương thân là thiếp thất không có tư cách đến trước viện xem lễ, khuê nữ của mình xuất giá cũng chỉ có thể ở hậu viện đưa tiễn, nhìn bóng lưng Lương Nhược Tiêm lau nước mắt.
Tống Nhị Lang rất hào hoa phong nhã, khuôn mặt tươi cười làm người ta yêu thích. Lương Nhược Tiêm mặc dù giơ quạt tròn che mặt, khép hờ cũng có thể nhìn thấy thân hình cao lớn của hắn, nhất thời đáy lòng càng thêm hài lòng, trên mặt nổi lên mấy đám mây đỏ.
Đợi sau khi kính trà xong, tân lang tân phụ liền ra cửa, thổi chiêng vang trời. Lương thái thái trên mặt ý cười càng thịnh, bà liếc Lương Hòe Ninh bên cạnh, hạ giọng nói: "Đi thôi, theo nương đến hậu viện đãi khách, hôm nay mời rất nhiều tức phụ, thái thái đến uống rượu."
Trường hợp này, Lương thái thái đã sớm dẫn Lương Hòe Ninh đi cùng.
Huệ Châu là vùng đất giàu có và đông đúc nhất Giang Nam, ở trên địa giới này, Lương gia là phủ bá, trên người gia chủ Lương bá gia lại có công việc dẫn muối béo bở, có thể nói là danh lợi song thu. Bởi vậy, mọi người từ trước đến nay đều tâng bốc nịnh nọt, Bá phủ gả nữ cho dù Trưởng hay Thứ cũng đều là long trọng không thể tưởng tượng nổi.
Lương Hòe Ninh là đích nữ duy nhất của Lương gia phủ Kính Xuyên bá, từ nhỏ tài tình xuất chúng, đoan trang dịu dàng, chính là điển phạm trong khuê tú, nổi tiếng khắp Huệ Châu.
Bởi vậy các thái thái, tức phụ uống rượu ở hậu viện vừa thấy rất vui mừng, chỉ thấy thái thái Liễu huyện lệnh cười tủm tỉm nói: "Chậc chậc, nhìn dáng vẻ này đi, dáng vẻ này quả thật là tiểu thư khuê các phủ bá tước, chắc chắn không phải bên ngoài có thể so sánh. Ôi, Nếu như ta có khuê nữ xuất sắc như vậy, hận không thể ngày ngày đi khoe khoang, trên mặt cũng có ánh sáng luôn đấy."
Lâm thái thái ở bên cạnh không biết nhà Lương gia nông sâu, liền cười nói: "Nếu Liễu thái thái vui vẻ, sao không lấy về làm con dâu?"
Liễu thái thái vội vàng khoát tay áo, sẵng giọng: "Đó cũng là nhà ta có thể trèo cao sao? Nhà ngươi mới điều tới thì không biết, tuy nói trước mắt rất nhiều phủ bá tước đều là nồi lạnh bếp lạnh, treo cái hư danh. Nhưng đương gia của Lương gia, tay nắm thực quyền, hơn nữa vị Tứ nương tử này lại là đích nữ trong nhà thiên kiều vạn sủng, hôn sự này đã sớm định ra rồi."
Lâm thái thái càng cảm thấy hứng thú, liền hỏi thêm một câu: "Nhà ai?"
"Tạ gia, Tạ thị có từng nghe qua chưa? Thiên Hoàng quý tộc, Trâm Anh thế gia, không phải dạng cửa nhỏ như chúng ta có thể trèo lên được. Nghe nói còn là trưởng tử nhà Tạ gia, cho dù không phải tông phụ, đó cũng là phú quý nhất đẳng, Lương Tứ nương tử này thật không hổ là Lương gia nâng ở trong lòng bàn tay, nhân duyên này cũng là không thể bắt bẻ." Khi Liễu thái thái nhắc tới mặt mày hớn hở, giống như khuê nữ nhà mình gả cho Tạ gia.
Lương Hòe Ninh đi theo Lương thái thái ra ngoài đãi khách, nàng xử sự chu toàn, tiếp người đãi vật đều là quy củ song toàn, những thái thái này thấy chỉ toàn khen, khen đến Lương Hòe Ninh cũng có chút không chịu nổi.
Bận rộn suốt một ngày, đến đêm nàng mới ngã xuống giường ngủ thật say.
Ngày 15 tháng 6, người Tạ gia đến hạ sính đúng hẹn. Đây là thời gian quan trọng nhất, khi sắc trời tờ mờ sáng, chính phòng liền có động tĩnhh
Trời còn chưa sáng Lương Hòe Ninh đã bị Lư ma ma gọi dậy.
Nàng chưa từng dậy sớm như vậy, cả người đều có chút chóng mặt, chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt nói: "Lư ma ma, chẳng lẽ ta hoa mắt, sao ngài lại ở trong phòng ta? Trước mắt trời còn chưa sáng, ta vẫn nên nghỉ ngơi một chút mới tốt."
"Mính Vụ, Tân Nha, các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Hôm nay Đại lão gia và Đại thái thái chi trưởng Tạ gia đích thân đến Huệ Châu hạ sính, hầu hạ cô nương thật tốt, cần phải ăn mặc đoan trang đại khí, quần áo trang nhã lịch sự." Lư ma ma dặn dò liên miên.
Mính Vụ cùng Tân Nha lập tức liền động, Lương Hòe Ninh mơ mơ màng màng, đợi thanh tỉnh chút, Mính Vụ đã trang điểm cho nàng, cố ý chọn một khuôn mặt trang điểm thanh lệ.
Lương Hòe Ninh là hạt giống mỹ nhân trời sinh, chỉ là trang sức quá nhiều, ngược lại là đè ép vài phần linh khí.
Ăn mặc thỏa đáng, phòng bếp lại đưa đồ ăn sáng tới, nàng chậm rãi dùng xong đồ ăn sáng, Lư ma ma liền phái người đến gọi - Tạ gia Đại thái thái tới.
Tạ Đại thái thái chính là chính thê của Đại lão gia chi trưởng, cũng là mẫu thân lang quân tương lai của Lương Hòe Ninh. Nghe nói Quốc Công gia Tạ gia và Quốc Công thái thái đều đã có tuổi, trong nhà toàn bộ công việc đều là Tạ Đại thái thái quản lý chính, Nhị thái thái và Tam thái thái ở bên cạnh hiệp trợ, là người tài ba hạng nhất.
Rèm châu chính viện bị nhẹ nhàng vén lên, Lương Hòe Ninh nghe thấy một trận cười nói hòa ái, cùng với tiếng va chạm rất nhỏ của ly trà đặt xuống bàn trà.
Sau khi đi vào nàng liền quy củ hành lễ, khóe miệng nở rộ một nụ cười không màng danh lợi, nói: "Thỉnh an mẫu thân, Đại thái thái."
Đại thái thái Trình thị Tạ gia ngước mắt, trên mặt lộ ra một vẻ kinh diễm. Quả thực là dung mạo đẹp đẽ diễm lệ, ngũ quan linh động, đôi mắt sáng trong, mấu chốt nhất là trong con ngươi sáng ngời có thần kia trong veo như nước, tuyệt không thất thần khô khan.
Nếu là trước đây, có lẽ Đại thái thái còn ôm thái độ chần chờ với hôn sự này, trước mắt chính là một trăm cái hài lòng.
Có đôi khi cảm giác đầu tiên khi nhìn người rất quan trọng, bà vừa thấy Lương Hòe Ninh liền sinh lòng thích, bà cảm thấy đây là ý trời.