Nghe Tô Uyển nói vậy, Ngu thị bất giác lạnh sống lưng.
Sao Tô Uyển lại dám cả gan tỏ thái độ cứng rắn như thế ngay trước mặt lão phu nhân? Lão phu nhân vẫn còn sống sờ sờ ra đó, vậy mà nàng ta dám huênh hoang rằng Cố gia bây giờ do nàng ta làm chủ. Trên còn có lão phu nhân, dưới lại có bà, vị chủ mẫu này. Dù mối quan hệ giữa bà và Cố Yểu chẳng tốt đẹp gì, bà vẫn là kế mẫu của Cố Phu Thanh, là bà mẫu của Tô Uyển kia mà.
Ngu thị theo bản năng nhìn về phía Cố lão phu nhân đang ngồi trên chiếc trường kỷ.
Nhưng chưa kịp để bà mở lời, Cố lão phu nhân đã lên tiếng: "Ý của Quận chúa cũng là ý của ta. Ngu thị, nếu ngươi còn không biết điều mà gây chuyện, ta sẽ báo cho người trong tộc, để họ đưa ngươi về Thiệu Hưng, thay lão đại tụng kinh cầu phúc, cũng đỡ làm mất mặt Cố gia chúng ta!"
Lời của lão phu nhân không thể xem là nhẹ. Sắc mặt Ngu thị lập tức tái mét.
Nếu bà ta phải trở về Thiệu Hưng, chẳng biết sẽ bị người trong tộc cười chê đến thế nào nữa?
Ngày trước, lúc còn ở Thiệu Hưng, bà ta từng huy hoàng biết bao. Ngay cả các vị quan lớn cũng phải nể mặt Hiển quốc công phủ mà không dám xem thường bà ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT