Ngu thị ngồi đối diện nàng ta, sắc mặt cũng khó coi vô cùng. Trước kia, bà ta dù thế nào cũng không ưa nổi Tô thị, cho rằng bà ấy tuy xuất thân từ phủ Nam Ân hầu nhưng cũng chỉ là kẻ bạc phận, nếu không sao lại chết sớm như vậy, để lại một nữ nhi tính tình thì nhu nhược, chẳng có chút cá tính nào.
Bà ta nào có ngờ, sẽ có ngày nữ nhi của Tô thị lại trở thành Hoàng hậu nương nương, còn lão gia được truy phong Thừa Ân công, nguyên phối Tô thị được truy phong Nhất phẩm Phu nhân. Ngược lại, bà ta, người kế mẫu đã quán xuyến Cố gia bao năm, lại chẳng được phong hào gì.
Hôm nay bà ta đến phủ Hiển quốc công thăm nữ nhi, ánh mắt của đám người hầu từ trên xuống dưới trong phủ này, cái vẻ coi thường và khinh rẻ không thể che giấu ấy, sao bà ta lại không nhận ra cơ chứ.
Bà ta thật sự căm hận! Sớm biết có ngày hôm nay, bà ta đã không nên để Cố Yểu sống sót, lại còn đưa nàng đến kinh thành, cho nàng thể diện lớn như vậy, để nàng có cơ hội gặp gỡ Hoàng thượng. Đúng là một kẻ vong ơn bội nghĩa, giờ thành Hoàng hậu nương nương cao quý rồi, liền quên đi ơn nghĩa lúc trước của bà ta đối với nàng hay sao?
Cũng tại bà ta nhân từ nương tay. Lẽ ra phải sớm hành hạ Cố Yểu cho đến chết. Dù có Cố lão phu nhân che chở thì đã sao? Lúc ở Cố gia tại Thiệu Hưng, bà ta mới là chủ mẫu, nói một không hai, có vô vàn cách để dày vò, hành hạ Cố Yểu, khiến nàng mất mạng.
Nghĩ lại bây giờ, thực sự là hối hận vô cùng!
Cố Cẩm thấy mẫu thân mình mãi không nói gì, trong lòng cảm thấy bà thật kém cỏi. Rõ ràng là được cưới hỏi đàng hoàng vào cửa, cũng là kế mẫu của Cố Yểu, vậy mà giờ bị nàng bắt nạt như thế lại chẳng dám có phản ứng gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT