Ngự giá đến Cảnh Dương Cung, Ngu Quý phi trong lòng vui mừng, vội vàng dẫn theo Ngu Triều và Cố Yểu ra cửa nghênh giá.
“Thần thiếp bái kiến Hoàng thượng.”
“Thần nữ thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn phúc kim an.”
Cố Yểu và Ngu Triều một trước một sau quỳ xuống sau lưng Ngu Quý phi. Ánh mắt Thừa Hữu Đế dừng lại trên người Cố Yểu. Hôm nay nàng mặc chiếc áo ngoài màu lục thêu mộc phù dung, búi tóc kiểu lưu vân, trên búi tóc cài một chiếc trâm ngọc bích trắng điêu khắc hoa lan. Có lẽ vì bị trách phạt, sắc mặt nàng hơi tái đi, khiến người ta cảm thấy vài phần yếu đuối, mong manh.
Nhìn dáng vẻ này của nàng, Thừa Hữu Đế không khỏi nhớ đến cảnh tượng ở chùa Pháp Nguyên hôm trước, thầm nghĩ vị Cố đại cô nương này quả thực đáng thương. Mỗi lần gặp hắn đều trong dáng vẻ căng thẳng tột độ này.
Ánh mắt Thừa Hữu Đế lại chuyển xuống cổ tay nàng, thấy nàng chưa đeo chuỗi hạt bồ đề gỗ tử đàn mà Đại sư Trí Tĩnh tặng, quả thực có chút kinh ngạc.
Thừa Hữu Đế thu lại ánh mắt, nói: “Quý phi không cần đa lễ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT