Phạm thị từ chỗ lão phu nhân trở về, đại nha hoàn Bảo Châu liền dâng một chén trà nhỏ tới, vẻ mặt muốn nói lại thôi. Phạm thị nhìn nàng một cái, lên tiếng hỏi: “Có gì cứ nói.”
Chuyện liên quan đến thế tử, Bảo Châu rốt cuộc không dám giấu giếm, bèn thuật lại chuyện nàng nhìn thấy hôm nay.
“Thưa phu nhân, người sai nô tỳ mang đồ đến Thế An viện, trên đường nô tỳ từ xa đã trông thấy Cẩm cô nương cùng thế tử. Nô tỳ nấp sau hòn non bộ xem, liền thấy Cẩm cô nương cầm bùa bình an muốn đưa cho thế tử, cũng may thế tử đã từ chối nhận. Sau khi thế tử đi rồi, Cẩm cô nương trông rất thương tâm. Nô tỳ suy đoán, chẳng lẽ Cẩm cô nương đối với thế tử đã...”
Bảo Châu còn chưa dứt lời, Phạm thị đã đặt mạnh chén trà trong tay xuống bàn: “Nàng ta dám! Nàng ta là thân phận gì, cũng dám ôm cái tâm tư đó!”
Ngu Triều từ ngoài cửa bước vào, vừa lúc nghe thấy những lời này, trong mắt lộ vài phần khó hiểu.
“Có chuyện gì mà khiến mẫu thân tức giận đến vậy?”
Phạm thị trầm mặt nói: “Hôm nay Bảo Châu thấy Cố Cẩm lén lút đưa bùa bình an cho ca ca ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT