Thoáng cái đã là hạ tuần tháng Tám. Sau đêm yến Trung thu, trong cung liền truyền ra một tin tức rằng Thái hậu nương nương đêm qua mơ thấy Tiên Đế, lúc tỉnh lại nhớ về chuyện cũ khi Tiên Đế còn tại thế nên muốn đến chùa Hoàng Ân ở hẳn để tụng kinh cầu phúc cho Tiên Đế.
Khi Cố Yểu nghe được tin tức này, nàng không hề cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì chuyện này Tiêu Cảnh Tuần đã nói riêng với nàng từ trước. Những lời đồn đại vớ vẩn lan truyền trong cung giờ đây, hiển nhiên là do Tiêu Cảnh Tuần sắp đặt, chẳng qua chỉ là để ép Thái hậu đến chùa Hoàng Ân sống mà thôi. Chẳng lẽ Thái hậu còn dám nói mình không tưởng nhớ Tiên Đế, không muốn đi tụng kinh cầu phúc cho Tiên Đế sao?
“Thái hậu ở lâu trong cung, có thể ra ngoài giải sầu cũng là điều rất tốt.” Cố Yểu cười nói thêm.
Đoan ma ma nghe lời này, quan sát thần sắc trên mặt chủ tử nhà mình, trong lòng thầm có vài phần suy đoán. Trong cung này dám bức bách Thái hậu đến thế, đương nhiên chỉ có thể là Hoàng thượng. Nương nương lúc này một chút cũng không tỏ vẻ kinh ngạc, nghĩ đến Hoàng thượng đã sớm thông báo chuyện này cho nương nương rồi.
Nghĩ vậy, Đoan ma ma liền cười theo: “Đó là điều đương nhiên, cảnh trong cung tuy đẹp nhưng xem mãi cũng dễ ngán. Chùa Hoàng Ân kia là cổ tự trăm năm, có từ triều trước, cảnh trí bên trong tuyệt đẹp, đặc biệt có một gốc kim quế cổ thụ hơn trăm năm tuổi, lúc này đang mùa hoa nở rộ đó.”
Cố Yểu nghe vậy, mỉm cười gật đầu. Còn chưa kịp nói gì, nàng đã nghe nha hoàn bên ngoài vào bẩm báo Nhị công chúa và Nghi Hòa quận chúa đến thỉnh an.
Cố Yểu nghe xong hơi sững sờ, ngay sau đó liền cười nói: “Sao hai nàng lại đi cùng nhau thế nhỉ? Mau mời vào đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play