Không biết hôm nay Nhàn phi gọi nàng vào cung vì chuyện gì, nàng chỉ vừa nghĩ đến việc ca ca mình có thể đã bị Lý Thái Hậu hãm hại mà chết, sau lưng liền không kiềm được run lên bần bật.
Sắc mặt Trình Thục nổi lên một tầng tái nhợt, không tự giác nắm chặt chiếc khăn trong tay.
Phụng quốc công lão phu nhân nhìn dáng vẻ sợ hãi nhưng cố gắng trấn tĩnh của nàng, trong lòng dấy lên một tia thương xót. Đứa bé này từ nhỏ đã được nuông chiều, phía trên lại có Vũ ca nhi che chở, gần như lớn lên trong nhung lụa. Vậy mà giờ đây, chỉ vỏn vẹn hai ngày, lại buộc một đứa trẻ như nàng phải đối mặt với những chuyện này.
Nhàn phi rốt cuộc vẫn là người của Lý gia, dù nghe nói vì chuyện của Đại công chúa Tiêu Ngọc Hoàn mà có chút bất hòa với Lý Thái Hậu nhưng suy cho cùng cũng cùng chung dòng máu. Bà cũng không rõ hôm nay gọi Thục Nhi vào cung có mục đích gì. Tuy nhiên, Thục Nhi chỉ là một tiểu cô nương, hẳn là không đến mức khiến các quý nhân trong cung chú ý mới phải.
Nghĩ vậy, Phụng quốc công lão phu nhân đưa tay nắm lấy tay Trình Thục, nhẹ nhàng vỗ về an ủi: “Thục Nhi đừng sợ, hiện giờ là hoàng gia đang nợ Quốc công phủ một lời xin lỗi. Tổ tiên chúng ta có công, không phải ai muốn khinh nhờn là được.” Nếu không phải chuyện của Vũ ca nhi đến nửa manh mối cũng không tra ra được, bà lão này sao có thể không làm lớn chuyện đến tận trong cung, buộc Hoàng thượng phải cho quốc công phủ một lời công đạo?
Trình Thục nghe lời tổ mẫu nói, trong lòng bớt căng thẳng đi chút.
Xe ngựa đi qua đường Chu Tước, một mạch dừng lại ở cổng hoàng cung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT