Bỗng lúc này, cửa mở ra.
“Tiểu Bối à,” giọng của Giang Uyển Kiều vang lên, bên cạnh cô ấy còn có Nghiêm Du Nhiên, “cho em và Tần cẩu cái này.”
Tịch Bối mờ mịt bước xuống giường, cúi đầu nhìn vật mà Giang Uyển Kiều đưa đến.
—Một chuỗi tràng hạt đàn hương.
Tịch Bối ngẩn ra, hơi thở cũng khựng lại: “Chị Uyển Kiều…”
“Nghe nói tự cầu nguyện sẽ hiệu nghiệm hơn, nhưng để người khác cầu thay cũng không sao. Hai người phải tin chị! Chị là cô gái may mắn mà!”
Cô ấy đưa tay dụi đôi mắt đã đỏ hoe của mình, làm bộ như vô tình, nhưng giọng đã có chút nghèn nghẹn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play