Sau ngôi miếu trên đỉnh núi lúc này không có quá nhiều người. Vì vậy, khi một mình đi đến phía sau miếu, Tịch Bối đưa mắt nhìn xung quanh một vòng. Cậu chưa kịp gọi cho người chú xa lạ này thì đã thấy ông ta miễn cưỡng buộc tóc lên, đang đối diện với mình.
Tim Tịch Bối chợt thắt lại. Cổ họng cậu khẽ trượt lên xuống, rồi mới ổn định lại; trên khuôn mặt hơi tái nhợt rịn ra chút mồ hôi, mí mắt phải không tự chủ mà giật liên hồi, như thể đang dùng một cách mê tín để cảnh báo cậu về nguy hiểm phía trước.
Cậu tiến lên hai bước.
Người đàn ông kia dường như cũng phát hiện ra cậu, rất nhanh đã đi về phía cậu. Chẳng mấy chốc, khoảng cách giữa hai người đã đủ gần để trò chuyện thì thầm.
Tịch Bối mang theo sự cảnh giác rõ rệt với người chú này.
Chưa bàn đến thái độ của ông ta lúc trước—hầu như là dùng cách đe dọa để ép cậu phải đến một mình! Tịch Bối có thể hiểu rằng ông ta quá căng thẳng, đề phòng nhà họ Tần, có lẽ thực sự có điều khó nói.
Nhưng điều khiến cậu không thể hiểu nhất là—tại sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT