Tay anh ấy buông lỏng vô lăng, rồi cả người anh ấy ngả ra sau một cách lười biếng: “Sao vậy?”
“Không đủ rõ ràng à?”
Hạ Hành Bách nửa xoay người, ánh sáng và bóng tối tôn lên đường nét cằm tuyệt đẹp của anh.
Rất đẹp.
Tôi gần như cuống cuồng tháo dây an toàn: “Tôi, tôi phải về rồi.”
Hạ Hành Bách như đã dự đoán trước, một tay chống lên vô lăng, trả lời rất nhanh: “Được.”
“Chúc ngủ ngon.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play