Thẩm Chu Bạch đứng dậy, vòng ra trước mặt tôi, cúi đầu: “Lạc Uyên, xin lỗi.”
“Tôi không định lừa em, nhưng…”
Tôi lắc đầu, ngắt lời anh ta: “Thôi bỏ đi.”
“Chuyện này đã qua lâu rồi.”
“Nhưng mà nhìn anh thế này, còn quay lại ăn cơm thế nào?”
Anh ta vô thức sờ vào vết thương trên mặt: “Tôi…”
Hạ Hành Bách nhìn tôi không thể tin nổi, nhắc nhở: “Anh cũng bị thương mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play