Tương Điềm sửng sốt, sắc mặt trở nên trắng bệch, đang muốn nói cũng không có ai giúp nàng, đột nhiên liền nhớ lại mỗi lúc trời tối nàng vào nhà bà nội luôn cầm một nắm lá bưởi chụp vài cái lên người mình..

- Lá bưởi đích xác có thể tránh uế đi xui.

Ngụy Diễn khẳng định nói:

- Nhưng hiệu quả chỉ là có hạn, mà cô cũng không cần lo lắng, thân thể cô lây dính âm khí cũng không nhiều, phơi nắng nhiều hơn sẽ không thành vấn đề.

Ngụy Diễn nhìn thấy quỷ hồn Ngụy Diễn đem âm khí u tối trên người Tương Điềm xé xuống làm thịt, mở miệng an ủi.

- Tiểu thần tiên, vậy con gái của tôi..

Lý Mai tha thiết mong chờ nhìn Ngụy Diễn, nàng vừa cảm thấy vì sao trong ba cô gái chỉ có con mình là thảm nhất xui xẻo nhất, đồng thời cảm thấy con gái mình không quản được tay mình lại dám đi đụng vào vật thể âm phủ cho nên rước họa vào thân, hơn nữa trong đó có một cô bé còn là em gái của tiểu thần tiên, nàng tự nhiên không dám lộ ra nửa phần bất mãn, việc khẩn cấp trước mắt vẫn là trước tiên giúp con gái trừ tà quan trọng hơn.

Ngụy Diễn nhíu mày:

- Tôi sẽ giải quyết, nhưng phải chờ tới đêm nay.

Ngụy Diễn nghĩ người làm cho Lưu Đan Đan bị trúng tà nói không chừng không nghĩ tới Lưu Đại Binh đi tiểu đêm, sau đó hai người lại một phen gây sức ép, chẳng những đem Lưu Đan Đan trói trên giường, cũng bởi vì một phen gây sức ép nên đánh thức gà trống trong nhà, một tiếng gà gáy làm cắt đứt kế hoạch nguyên bản.

Nhưng nếu Lưu Đan Đan đã rơi vào trong lưới, dưới tình huống như vậy đối phương nhất định sẽ không chịu bỏ qua.

Huống hồ tối hôm qua bị thất bại, đêm nay hẳn sẽ càng mãnh liệt hơn một ít.

Ngụy Diễn nói là buổi tối, cũng không phải là nửa đêm, mà là đợi mặt trời lặn, dù sao mặt trời đại biểu cho dương khí mãnh liệt, đối với âm khí mà nói chính là đại sát khí.

Nếu đối phương chỉ dám dùng tà thuật như là giấy người, tự nhiên cũng sợ không muốn lộ ra ánh sáng, khẳng định chỉ dám hoạt động từ một nơi bí mật gần đó.

Vừa lúc là mùa đông khắc nghiệt, sắc trời tối nhanh, chủ yếu khoảng 5h30 mặt trời đã lặn, chưa tới sáu giờ đã tối. Lúc Ngụy Diễn đến Lưu gia cũng đã hơn 4h, cho nên chờ "buổi tối" cũng không đến một giờ.

Nếu động tác của Ngụy Diễn nhanh một chút, nói không chừng hai anh em hắn có thể về nhà trước khi cha bọn họ dẹp quán quay về đâu!

Trong khoảng thời gian đợi Ngụy Diễn cũng làm chuẩn bị - mặc dù theo người ngoài xem ra Ngụy Diễn chỉ là nhặt từng hòn đá, sau đó ném chỗ này lại ném chỗ kia, giống như đang chơi đùa mà thôi.

Lý Mai nhìn thấy Ngụy Diễn "không làm việc đàng hoàng", hoàn toàn khác hẳn vẻ tiên phong đạo cốt, vẻ mặt nghiêm túc của các vị đại tiên, trong mắt không nhịn được lộ tia lo lắng, nhưng nghĩ còn chưa đầy một giờ, ngựa chết cứ chữa như ngựa sống, chẳng qua nàng đem mình cùng Đan Đan trói cùng một chỗ, nàng cũng không tin tà!

Về phần cha của Lưu Đan Đan buổi sáng cầm cuốc ra cửa, cũng không quay về ăn cơm trưa, nhưng có người trong thôn nói gặp hắn ngoài ruộng, cho nên Lý Mai cũng không lo lắng.

Trước đó Ngụy Diễn nghe được Lý Mai nói Lưu Đại Binh cũng không muốn đưa con gái đi chạy chữa, cũng không muốn giao tiếp với loại nam nhân như vậy, làm cho Lý Mai đừng phao tin, miễn cho người biết nhiều lắm đập cỏ động rắn.

Lý Mai không thể không thừa nhận vẻ lạnh lùng cự tuyệt bỏ đi của Lưu Đại Binh lúc sáng đích xác làm lòng nàng có oán khí – nàng không sinh được con trai, hơn nữa con gái bình thường thường xuyên đối nghịch với hắn, nhưng khi gặp được sự sống chết của con gái hắn lại còn luyến tiếc tiêu tiền cứu con gái, thật sự làm cho nàng thất vọng đau khổ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play