Nhưng dù vậy, bọn họ vẫn không hài lòng, lý do là vì không thể giành được một bữa ăn.

Một đệ tử từng đến đó hai lần nói bằng vẻ mặt cam chịu.

“Tại sao ta vẫn không thể đánh bại những tên cặn bã đó?”

Đệ tử này đã hai lần đến doanh trại gần biển, lần thứ nhất đến đó hoàn toàn thất bại, sau đó trở về điên cuồng tu luyện một tháng, lần thứ hai lại tràn đầy tự tin, nhưng kết quả vẫn là hoàn toàn thất bại.

Vốn tưởng rằng mình đã đột phá tu vi, có thể đánh bại đệ tử Thần Kiếm Phong, nhưng sau khi đi về, cũng phát hiện đệ tử Thần Kiếm Phong kia cũng đột phá tu vi.

Điều này khiến cho nàng phải sững sờ. Bộ họ đã biết trước kịch bản sao? Cảm giác mọi thứ đều đã được an bài sẵn.

Càng nghĩ càng tức giận, hiện tại nàng đã tức đến mức khóc ra nước mắt.

Thấy mắt nàng đỏ hoe, sư muội ở bên cạnh an ủi.

“Sư tỷ”

“Sư muội, nói cho ta biết, vì sao ta đánh không lại đám cặn bã kia.”

“Ừm, có lẽ là bởi vì bọn họ luyện tập rất khổ cực, dù sao có thể thấy bọn họ cũng ngày đêm luyện tập, nỗ lực không kém chúng ta.”

“Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Chẳng lẽ mệnh trời chú định chúng ta không thể ăn được cơm của sư đệ Trường Thanh sao?”

Người ta nỗ lực hơn cả ngươi, dưới tình huống như vậy, rõ ràng viẹc ngươi muốn đuổi kịp họ là không thực tế, trong khoảnh khắc, vị sư tỷ này cảm thấy tuyệt vọng.

Nghe vậy, sư muội ở bên cạnh lắc đầu nói.

“Không nhất định như vậy, hiện tại đệ tử Thần Kiếm phong ở doanh trại gần biển, điều kiện tu luyện không tốt bằng trong tông môn, hơn nữa chúng ta còn có thể đổi đan dược để nâng cao tu vi, nhất định vẫn còn cơ hội.”

Nghe sư muội nói lời này, không chỉ người sư tỷ mà các đệ tử khác của Ngọc Nữ Phong cũng ào ào vây quanh, hiếu kỳ hỏi:

“Sư muội, xin chỉ giáo.”

“Các sư tỷ nghĩ đi, vì sao khi đối mặt với đệ tử Thần Kiếm Phong chúng ta luôn bị áp chế gắt gao, nguyên nhân chủ yếu cũng là vì bọn họ bắt đầu sớm hơn chúng ta.”

“Chư vị sư tỷ còn nhớ đệ tử những phong khác từng nói thời gian trước không biết vì sao mà toàn bộ người ở Thần Kiếm Phong điên rồi không, hiện tại xem ra đây không phải điên, mà chỉ vì ăn cơm thôi “

“Đúng đúng đúng, sư muội nói có đạo lý.”

“Cho nên chúng ta phải đuổi kịp bọn họ, không thể dùng cách tu luyện bình thường được, thánh địa tu luyện, đan dược, công pháp, thuật pháp trong tông môn, chúng ta phải lợi dụng hết những thứ này, còn nữa, muội nghe nói khi người Thần Kiếm Phong muốn tăng thực lực lên sẽ tiến hành lịch luyện sinh tử.”

“Tuy cách đó nguy hiểm nhưng hoàn toàn rất hữu dụng, chúng ta có thể học tập đệ tử Thần Kiếm Phong, vừa nhận nhiệm vụ, vừa ra ngoài lịch luyện sinh tử, kể từ đó mới có thể đuổi kịp bọn họ.”

Nghe sư muội này nói xong, mắt đám đệ tử Ngọc Nữ Phong xung quanh càng ngày càng sáng, đều gật đầu tán đồng.

Giai đoạn này, nếu dùng cách tu luyện bình thường thì muốn đuổi kịp Thần Kiếm Phong rất khó, chỉ có thể dùng cách nguy hiểm, mà đệ tử Thần Kiếm Phong có thể thì sao đệ tử Ngọc Nữ Phong các nàng không thể được.

Lúc này chúng nữ đã quyết định phải học tập đệ tử Thần Kiếm Phong, lợi dụng mọi thủ đoạn để nhanh chóng tăng thực lực của mình.

Thời gian này luôn bị người khác ức hiếp giẫm đạp xuống đất, các nàng nhận đủ lắm rồi, vì ăn được một miếng cơm nóng hổi, Ngọc Nữ Phong các nàng có thể.

Rất nhanh, lời này truyền khắp trên dưới Ngọc Nữ Phong, không hề nghi ngờ đạt được mọi người ủng hộ.

Mà Bách Hoa Tiên Tử là Phong Chủ nhưng vẫn hoàn toàn không biết gì về chuyện này cả, chỉ nghe Trưởng Lão nói gần đây đệ tử phía dưới tu luyện đều rất khắc khổ, cho dù đến nửa đêm cũng không nghỉ ngơi.

Nghe lời này, Bách Hoa Tiên Tử còn hài lòng gật đầu nói:

“Khắc khổ tu luyện là chuyện tốt, xem ra cuối cùng các nàng cũng hiểu thông lời bổn tọa dạy bảo thường ngày, không uổng công bình thường bổn tọa khổ tâm.”

Bách Hoa Tiên Tử không suy nghĩ nhiều, mà mấy ngày kế tiếp, một bộ phận đệ tử Ngọc Nữ Phong đã thu thập xong bọc hành lý, chuẩn bị ra ngoài đi lịch luyện sinh tử.

Mà bước cuối cùng trước khi rời tông dĩ nhiên là phải đến Nhiệm Vụ Đường.

Từ sau khi Thần Kiếm Phong tiến vào chiếm giữ doanh trại gần biển, Chủ Phong lại khôi phục dáng vẻ yên tĩnh hài hòa trước kia.

Nhiệm Vụ Đường đã sớm mở ra, đệ tử các phong nhận nhiệm vụ có thứ tự, mọi chuyện đều trở về những ngày tháng yên bình trước đó.

Mà khi tốp năm tốp ba đệ tử Ngọc Nữ Phong đi vào Chủ Phong, phải nói đám đệ tử Ngọc Nữ Phong ở Đạo Nhất tông hoàn toàn đều là bánh trái thơm ngon.

Đệ tử các phong khác tìm kiếm đạo lữ đều nghĩ đến Ngọc Nữ Phong đầu tiên, không có ngoại lệ.

Không còn cách nào, ai bảo đệ tử Ngọc Nữ Phong không chỉ băng thanh ngọc khiết mà cả đám còn dịu dàng cùng cực làm chi, quả là lựa chọn hàng đầu để làm đạo lữ.

Cho nên trong nhiều thời điểm, đệ tử các phong khác đều rất khách khí với đệ tử Ngọc Nữ Phong, khi có thể nhường thì không hề keo kiệt.

Cũng như hiện tại, ba đệ tử Ngọc Nữ Phong đi vào Nhiệm Vụ Đường, mấy đệ tử Bá Thương Phong đang đứng xếp hàng nhận nhiệm vụ thấy thế thì cười nói:

“Sư muội cũng tới nhận nhiệm vụ hả?”

“Ừm.”

“Vậy các muội tới trước đi.”

“Cái này… Không ổn lắm a?”

“Không sao, không sao, sư huynh cũng chưa nghĩ ra cần nhận nhiệm vụ gì, sư muội tới trước, không sao.”

Đối diện với sự nhiệt tình cuẩ đệ tử Bá Thương Phong, ba đệ tử Ngọc Nữ Phong do dự một lát rồi gật đầu cười nói:

“Vậy thì đa tạ sư huynh.”

“Ha ha, không cần, không cần, đều là đồng môn sư huynh muội mà.”

Thật sự vừa đúng lúc, sư huynh dịu dàng ấm áp này chính là Chu sư huynh của Bá Thương Phong, đã từng thề không đội trời chung với Thần Kiếm Phong.

Nhìn ba sư muội Ngọc Nữ Phong trước mặt, ánh mắt Chu sư huynh đã biến thành hình trái tim, mặt mũi tràn đầy tươi cười ôn hòa, không hề có sự dữ tợn khi đối mặt với Thần Kiếm Phong.

Ánh mắt kia quả thực rất ấm lòng người.

Mà lúc này ba đệ tử Ngọc Nữ Phong đặt toàn bộ sự chú ý vào màn hình nhiệm vụ, Chấp Sự trước mắt cũng nở nụ cười.

Nam nhân mà, khi đối diện với mỹ nhận đương nhiên tâm trạng đều sẽ khá hơn một chút, không tự chủ rộ lên một nụ cười, việc này hoàn toàn có thể thông cảm được.

Bao gồm đệ tử Thần Kiếm Phong cũng như thế, đương nhiên điều kiện tiên quyết là không thể liên quan đến chuyện ăn cơm, nếu không cho dù có là người thân cũng không nhận mặt, còn việc khác thì đều rất dễ nói chuyện.

Nhưng nụ cười này không thể tiếp tục kéo dài bao lâu, khi đệ tử Ngọc Nữ Phong đầu tiên mở miệng, nụ cười trên mặt gã Chấp Sự ngay lập tức đóng băng.

“Làm phiền Chấp Sự, chúng ta nhận hết đống này.”

Hả? ? ?

Lời nói này nghe sao quen tai thế nhỉ? Có cảm giác đã từng nghe ở đâu rồi.

Hắn không xác định hỏi một câu:

“Ngươi mới vừa nói gì?”

“Ta nói, ta nhận hết đống nhiệm vụ này.”

“Một đống?”

“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?”

Nghĩ tới đây, mẹ nó đây không phải phong cách của đệ tử Thần Kiếm Phong sao, bao thầu hết nhiệm vụ.

Tại sao hiện tại…

Hắn cẩn thận xác nhận lại một phen, đây chính là đệ tử Ngọc Nữ Phong, tình huống này là sao?

Mọi thứ dường như lập lại, ba đệ tử Ngọc Nữ Phong, mỗi người nhận một nhóm nhiệm vụ rồi lập tức quay đầu rời khỏi Nhiệm Vụ Đường.

Cho dù ba nàng đã rời đi nhưng cả Chu sư huynh và gã Chấp Sự vẫn chưa lấy lại tinh thần, mãi cho đến một lúc sau, Chu sư huynh mới tự lẩm bẩm:

“Bệnh điên này còn có thể truyền nhiễm ư?”

Vốn cho rằng chỉ cho bọn họ, nhưng tiếp đó, thỉnh thoảng có vài đệ tử Ngọc Nữ Phong đến đây, đều bao thầu một đống nhiệm vụ y chang như đệ tử Thần Kiếm Phong.

Chấp Sự Nhiệm Vụ Đường hoàn toàn mất bình tĩnh.

Mẹ nó lại nữa hả?

Cũng không thể từ chối được nên hắn chỉ có thể vội vàng thông báo việc này cho Tam Trưởng Lão, để hắn tự quyết định.

Hậu viện Nhiệm Vụ Đường, Tam Trưởng Lão đang tu luyện thì nghe một gã Chấp Sự ở ngoài viện lo lắng hô:

“Đường Chủ, xảy ra chuyện, xảy ra chuyện lớn rồi.”

“Vội cái gì, nôn nôn nóng nóng, chẳng lẽ trời còn có thể sụp xuống hay sao?”

Hắn khó chịu quát lớn một câu, thân là Chấp Sự Nhiệm Vụ Đường thế mà không hề biết tiết chế gì.

Nhưng gã Chấp Sự này thật sự khóc không ra nước mắt, không phải bản thân không biết tiết chế, mà vì vấn đề này thật mẹ nó tà đạo.

Gã cũng không thèm để ý Tam Trưởng Lão đang khó chịu, lúc này Chấp Sự kể mọi việc lại một lần.

“Đường Chủ, bắt đầu từ sáng hôm nay, có không ít đệ tử Ngọc Nữ Phong đến nhận nhiệm vụ…”

“Nhận thì nhận thôi, có cái gì phải hoảng.”

“Không phải, đám đệ tử Ngọc Nữ Phong này y chang Thần Kiếm Phong, đều nhận hết nhiệm vụ, chưa đến một ngày, nhiệm vụ ba sao của chúng ta đều đã bị bao thầu hết, hiện tại chỉ có thể dùng tới nhiệm vụ tồn kho để bổ sung.”

“Nhận hết thì nhận… Phụt, ngươi nói cái gì?”

Tam Trưởng Lão vốn đang thảnh thơi uống trà, nghe xong lời này, đột nhiên phun ngụm nước trà ra, sau đó ánh mắt trợn to đến nỗi như sắp nứt ra, quát lớn.

Chấp Sự trước mặt cũng cực kỳ ấm ức với việc này.

“Cũng y như trước đó, trái nhận một nhóm phải nhận một nhóm, nhiệm vụ ba sao đã không còn, hiện tại muốn bổ sung chỉ có thể sử dụng nhiệm vụ tồn kho.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play