Nghe Chấp Sự bên dưới báo cáo xong, Tam Trưởng Lão trở nên trầm lặng thật sâu.

Mẹ nó mới có bao lâu chứ, lại tới nữa rồi hả? Thật sự không thể để hắn thanh tịnh chút hả?

Chỉ là lần này đối tượng đổi thành Ngọc Nữ Phong, Tam Trưởng Lão cảm giác có chút mộng ảo.

“Không phải chứ, chả phải đệ tử Ngọc Nữ Phong vẫn luôn rất ngoan ngoãn sao?”

“Chúng ta cũng không biết, đột nhiên lại trở nên vậy.”

Đúng vậy, đệ tử Ngọc Nữ Phong vẫn luôn rất ngoan ngoãn, xưa nay sẽ không làm ra chuyện khác người gì, thậm chí Nhị Trưởng Lão Thạch Tùng đã từng nói Ngọc Nữ Phong là phong duy nhất không cần Chấp Pháp Đường bọn họ quan tâm.

Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng Tam Trưởng Lão mở miệng nói:

“Quan sát trước đã, có lẽ chỉ là trùng hợp thôi, tạm thời các ngươi ổn định, ta đi tìm Nhị sư huynh tìm hiểu tình hình trước.”

Ngọc Nữ Phong tuyệt đối không có vấn đề, nhất định lại là Thần Kiếm Phong đang giở trò quỷ, chắc lại là lão già Hồng Tôn kia nữa nhỉ?

Phản ứng đầu tiên là Thần Kiếm Phong bắt đầu làm trò quỷ nữa, dù sao đệ tử Ngọc Nữ Phong đều rất biết điều, sao có thể làm ra chuyện như vậy.

Trong chuyện này nhất định có vấn đề.

Nghe vậy, Chấp Sự gật đầu, còn Tam Trưởng Lão thì chạy tới Chấp Pháp Đường trước.

Sau khi thấy Thạch Tùng, lúc này hắn hỏi:

“Nhị sư huynh, gần đây Thần Kiếm Phong có gì khác thường không?”

Tự nhiên hỏi một câu khiến cho Thạch Tùng không hiểu chuyện gì cả.

“Không có, đệ tử Thần Kiếm Phong ở doanh trại gần biển, đám người Hồng Tôn cũng đều bế quan, người của ta vẫn luôn trông chừng cẩn thận, mà sao thế?”

Không có vấn đề? Nghe được lời này, Tam Trưởng Lão càng thêm nghi ngờ, lập tức kể lại chuyện diễn ra ở Nhiệm Vụ Đường.

“Cái gì? Đệ xác định là đệ tử Ngọc Nữ Phong sa?”

“Người sống sờ sờ ra đó, sao có thể nhận lầm được, chính là đệ tử Ngọc Nữ Phong.”

“Không phải chứ, sao đệ tử Ngọc Nữ Phong lại giống đám Thần Kiếm Phong thế?”

“Cho nên ta mới đến hỏi huynh gần đây Thần Kiếm Phong có gì khác thường không? Hoặc là gần đây đệ tử Ngọc Nữ Phong có tiếp xúc gì với Thần Kiếm Phong không.”

“Không có.”

Thần Kiếm Phong hoàn toàn không có vấn đề gì, điểm ấy Thạch Tùng có thể khẳng định, có điều nhắc đến tiếp xúc.

“Trận chiến ở doanh trại gần biển trước đó do Thần Kiếm Phong và Ngọc Nữ Phong phối hợp, nếu nói tiếp xúc thì cũng chỉ có lần kia, sau đó thì không có nữa.”

Chỉ có một lần tiếp xúc, mà trước đó đệ tử Ngọc Nữ Phong cũng đều ở doanh trại gần biển, càng chưa nói tới có tiếp xúc gì.

Chẳng lẽ lần tiếp xúc đó đã làm đệ tử Ngọc Nữ Phong nhiễm bệnh điên rồi?

“Sư huynh, điều ta nói chỉ là khả năng thôi, nhưng huynh nói xem có phải bệnh điên của Thần Kiếm Phong sẽ truyền nhiễm không?”

“Nói bậy.”

Tam Trưởng Lão bất đắc dĩ suy đoán, có điều Thạch Tùng lại khịt mũi coi thường chuyện này, bệnh điên gì chứ, quả thực là lời nói không có căn cứ.

Thạch Tùng không tin những thứ này, thế nhưng Tam Trưởng Lão lại gấp tới giơ chân.

“Vậy phải giải thích chuyện kia thế nào? Mà nhiệm vụ ba sao ở Nhiệm Vụ Đường của ta lại sắp hết nữa rồi, chẳng lẽ phải đóng cửa nữa?”

Tam Trưởng Lão thật sự rất nóng lòng, mà Thạch Tùng cũng không có biện pháp gì với việc này, hắn nghĩ đi nghĩ lại nhưng cũng chỉ có thể an ủi:

“Đệ đừng quá khẩn trương, có lẽ chỉ là trùng hợp thôi.”

“Thật sự có chuyện trùng hợp như vậy hả?”

“Ngươi đó, người ta là đệ tử Ngọc Nữ Phong, không phải đệ tử Thần Kiếm Phong, đừng tự dọa bản thân.”

Đây là lý do duy nhất có thể an ủi Tam Trưởng Lão, đệ tử Ngọc Nữ Phong sao có thể thay đổi thành như Thần Kiếm Phong

Chỉ là có vài thứ chú định chỉ là lừa mình dối người, ngay khi Tam Trưởng Lão thương nghị ở đây thì trong Nhiệm Vụ Đường đã trở nên hỗn loạn.

Theo từng nhóm Ngọc Nữ Phong đuổi tới, toàn bộ Nhiệm Vụ Đường đều nổ tung.

“Chấp Sự, làm phiền ngươi, ta nhận hết nhóm nhiệm vụ này.”

“Vậy ta nhận nhóm phía dưới này.”

“Chỉ có ít nhiệm vụ vậy thôi hả? Không có nhiệm vụ ba sao khác à?”

“Vậy ta bao thầu, nhận hết nhiệm vụ ba sao còn lại.”

Từng đệ tử Ngọc Nữ Phong mở miệng hô, Chấp Sự cùng các đệ tử ở bốn phía đều nghe tới phát ngốc.

“Mẹ kiếp, lại tới nữa hả?”

“Này này này, sư muội, các ngươi nhận nhiều nhiệm vụ vậy để làm gì?”

“Thế nào, chẳng lẽ tông môn quy định không thể nhận nhiều nhiệm vụ trong một lần hả?”

“Không phải, các ngươi làm hết được nhiều nhiệm vụ thế sao?”

Từng có lúc bọn họ bị Thần Kiếm Phong bức điên như thế, hiện tại Ngọc Nữ Phong lại tới? Nhưng mẹ nó vì sao Ngọc Nữ Phong cũng trở nên như thế?

Thậm chí sau khi nhìn thấy màn hình nhiệm vụ sáng lên, nhiệm vụ càng ngày càng ít, đệ tử Ngọc Nữ Phong trực tiếp vung tay lên:

“Chấp Sự, ta muốn hết đống này.”

“Cái gì, tất cả?”

“Ta muốn nhận hết tất cả nhiệm vụ ba sao đang hiển thị ở đây.”

Mẹ nó bao thầu tất cả? Đệ tử Thần Kiếm Phong người ta nhận nhiều nhất cũng chỉ một nhóm, mà Ngọc Nữ Phong các ngươi thì sao? Trò giỏi hơn thầy? Trực tiếp nhận hết?

Vung tay lên, toàn bộ nhiệm vụ ba sao trên màn hình nhiệm vụ đều bị nhận.

Nhìn màn hình nhiệm vụ rỗng tuếch, chúng đệ tử đến đây nhận nhiệm vụ đều muốn khóc.

Đến mức cả đám Chấp Sự ở Nhiệm Vụ Đường càng khóc không ra nước mắt.

Nhìn màn hình nhiệm vụ nhanh chóng trở nên trống rỗng, trong lòng cả đám Chấp Sự trong nháy mắt cũng trầm xuống.

Mãi mới chờ đến lúc đến Tam Trưởng Lão trở về, còn tưởng rằng chỉ là một việc trùng hợp, nhưng sau khi nghe Chấp Sự phía dưới báo cáo, Tam Trưởng Lão ngây ngốc.

“Tam Trưởng Lão, hết rồi, nhiệm vụ ba sao hết thật rồi.”

“Cái gì?”

“Chỉ có hơn chứ không kém, đệ tử Ngọc Nữ Phong…”

Hắn kể lại mọi việc cho Tam Trưởng Lão, nghe vậy, Tam Trưởng Lão giận đến nỗi dựng râu trừng mắt, chúng xem Nhiệm Vụ Đường của ông thành nơi nào? Còn nhận hết cả màn, quả thực là nói đùa.

Lúc này, Tam Trưởng Lão đã nổi giận đùng đùng đến đại điện, liếc một cái đã thấy đông đảo đệ tử Ngọc Nữ Phong tụ tại trước nhiệm vụ màn, miệng còn không ngừng thúc giục:

“Chấp sự, nhiệm vụ vẫn chưa đổi mới hả?”

“Không còn, thật sự không còn nhiệm vụ ba sao đâu.”

“Vậy nhiệm vụ hai sao cũng được.”

“Hai sao cũng không có.”

Thấy cảnh này, khóe miệng Tam Trưởng Lão co giật, lúc này hắn gầm lên giận dữ:

“Các ngươi muốn tạo phản à?”

Chưa đến một ngày mà nhiệm vụ ba sao đã hết, ngay cả nhiệm vụ tồn kho cũng bị vét sạch.

Giờ khắc này, Tam Trưởng Lão chỉ cảm thấy tâm thần mỏi mệt, vì sao chức Trưởng Lão Nhiệm Vụ Đường của hắn lại mệt mỏi đến vậy chứ.

Thế mà, đối mặt với tiếng nộ hống của Tam Trưởng Lão, chúng đệ tử Ngọc Nữ Phong không những không sợ mà ngược lại còn nói năng có khí phách:

“Tham kiến Tam Trưởng Lão, đệ tử có việc muốn cáo trạng các Chấp Sự Nhiệm Vụ Đường.

Bọn họ tiêu cực biếng nhác, ngồi không ăn bám, không làm tròn trách nhiệm, không có hành động nào dẫn đến nhiệm vụ trong Nhiệm Vụ Đường khan hiếm, đến mức đệ tử môn hạ không còn nhiệm vụ để nhận, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc tu luyện của các đệ tử và sự vận chuyển bình thường của tông môn, xin Trưởng Lão trách phạt.”

“Xin Trưởng Lão trách phạt.”

Tam Trưởng Lão chỉ quát lớn một câu mà chúng nữ Ngọc Nữ Phong đã trở tay cáo trạng ngược các Chấp Sự Chấp Pháp Đường.

Hành động này khiến Tam Trưởng Lão ngây ngốc, các Chấp Sự của Chấp Pháp Đường ngây ngốc, đông đảo đệ tử xung quanh cũng ngây ngốc.

Vì sao Nhiệm Vụ Đường lại không còn nhiệm vụ, chẳng lẽ trong lòng các ngươi thật sự không biết ư?

Mẹ nó các ngươi lấy đâu ra dũng khí, thế mà còn cáo trạng ngược người ta nữa.

Tam Trưởng Lão tức thì bị chọc giận, toàn thân phát run, ria mép đều nhếch lên, nói:

“Ngươi… Các ngươi…”

Hắn nói năng không lưu loát, mà không biết vì sao đám đệ tử Ngọc Nữ Phong trước mặt lại mang đến cho hắn một cảm giác quen thuộc, nhất là đợt trả đũa này, khiến hắn không tự chủ được nhớ tới một tên sâu rượu cực kỳ vô sỉ, còn không biết xấu hổ.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play