Lờ ca ngợi lão Long Vương uy vũ vang vọng khắp chiến trường.
Nếu xét về âm thanh thì chắc chắn là Thủy tộc thắng lớn, nhưng trên thực tế những người hét lên đều là đệ tử của Thần Kiếm phong, mà những người chết đều là Thủy tộc.
“Được rồi, được rồi, không cần nói cám tạ nữa, chỉ cần ghi nhớ trong lòng, lão Long Vương sẽ hiểu.”
Từ Kiệt đợi các đệ tử thân truyền lên tiếng, thúc giục các đệ tử giải quyết trận chiến càng sớm càng tốt.
Tất cả các Thủy tộc lần lượt mở miệng chửi rủa.
“Hiểu cái đầu ngươi.”
“Long Vương đại nhân sẽ không buông tha các ngươi.”
“Thủy tộc ta sẽ không bao giờ bỏ qua chuyện này.”
Nhưng đệ tử của Thần Kiếm Phong vui vẻ đáp lại.
“Lão Long Vương sẽ không tha cho chúng ta ư? Tốt, tốt, vậy thì tốt.”
“Không bỏ qua là đúng.”
“Nào nào nào, tôm huynh, xoay người lại, ta tìm một chỗ tốt, cho ngươi chết một cách thống khoái.”
“Ta thích sự nhiệt tình này của Thủy tộc các ngươi.”
Nghe được lời trách mắng của Thủy tộc, đệ tử Thần Kiếm phong càng ngày càng vui vẻ, đến là đúng đấy, ta chỉ sợ các ngươi không đến.
Một trận chiến không thể gọi là đại chiến sắp kết thúc, rất nhiều nguyên liệu lần lượt được chở về doanh trại.
Trong phòng bếp, một đám đệ tử đi săn vui vẻ trở về, nhìn thấy Diệp Trường Thanh không khỏi nói mấy câu.
“Trường Thanh sư đệ, lão Long Vương này cũng không tồi, còn cho chúng ta thêm một vạn nguyên liệu nấu ăn.”
“Đúng đúng đúng, có lẽ trước đây ta đã hiểu lầm lão Long Vương.”
“Đúng vậy, nghe nói lão Long Vương vô cùng hung ác, quả là sai lầm, hắn còn gửi cho chúng ta thêm nhiều nguyên liệu nấu ăn nữa.”
Nghe mọi người nói, Diệp Trường Thanh nằm ở trên ghế tựa gật đầu bằng một nụ cười khô khốc
Ngươi có chắc rằng lão Long Vương sẽ chấp nhận lời khen ngợi như vậy?
Nếu hắn biết chuyện này, có lẽ hắn sẽ hận không đích thân giết đến doanh trại gần biển.
Các nguyên liệu nấu ăn đã được bổ sung, mọi người đều mang theo tâm trạng rất tốt.
Sau khi thu dọn chiến trường, tối hôm đó ắt sẽ là một bữa tiệc hải sản thịnh soạn, món tôm luộc.
Cách làm cũng không phiền phức lắm, mùi vị ngon đến mức các đệ tử đều chảy nước mũi, nguyên nhân chính là đám người này chấm mù tạt.
Vừa ăn vừa chảy nước mắt và nước mũi ròng ròng, nhìn họ cố gắng hết sức hít hà, Diệp Trường Thanh run lên vì sợ hãi.
“Sư huynh, hay là huynh bớt ăn lại đi, nhìn con mắt của huynh kìa”
“A, ha ha, sư đệ yên tâm đi, sư huynh thích loại cảm giác này, bá đạo.”
Bá đạo cái đầu ngươi, nước mắt của ngươi không ngừng chảy, còn giọng nói của ngươi cũng khàn đi.
Chả hiểu sao mấy tên này mê mù tạt đến thế, ăn mù tạt gần như cơm luôn rồi.
Mặc dù mù tạt này là do Diệp Trường Thanh tự làm, nó được làm từ wasabi.
Hương vị thực sự không tệ, trước đó ta cũng đã nếm thử một chút, mạnh đến mức xông lên đến tận não.
Mới chấm một chút thôi Diệp Trường Thanh đã cảm thấy không chịu nổi, nhưng những tên này, đâu phải tôm luộc chấm mù tạt, chính là tôm nhúng mù tạt.
Ăn như thế cổ họng họ có chịu được không?
Thuyết phục mãi không được, quả nhiên sau bữa ăn, đám đệ tử lại nói chuyện phiếm như thường lệ, nhưng giọng ai nấy đều khản đặc.
“Sư đệ, ngươi @7^$%….”
Hắn lảm nhảm rất lâu nhưng người bên kia không nghe rõ.
“Ngươi nói cái gì?”
“#@^$…”
“Gì?”
“^%$*…”
“Mẹ nó dây thanh quản của ngươi rơi mất trong tông môn à?”
“Ta nói, món tôm luộc ăn ngon lành vậy.”
Nhìn cách thức giao tiếp của bọn họ, Diệp Trường Thanh không nói nên lời, ngươi ăn tôm luộc à? Hình như món chính là mù tạt mới đúng.
“Đoán chừng ngài mai phải đổi món rồi.”
Không thể tiếp tục ăn như thế này nữa, không thể để đến lúc toàn bộ Thần Kiếm Phong trở nên câm lặng hết, vậy sao được chứ.
Nhóm đệ tử nghỉ ngơi trong chốc lát, thu dọn xong xuôi, mới lần lượt rời phòng bếp, tách ra đi tu luyện.
Đối với việc tu luyện, mỗi một đệ tử của Thần Kiếm Phong đều không bao giờ lơ là.
Kể cả những đệ tử trọng thương nằm liệt giường, nếu không thể luyện thuật pháp thì nằm trên giường luyện công pháp.
Nếu không thể kéo dài khoảng cách, thì sau này muốn ăn cơm sẽ rất khó khăn.
Mọi thứ trong doanh trại gần biển đều bình thường, nhưng sau một ngày đêm trèo non lội suối trong Thiết Tượng cốc, giữa đường không dám nghỉ ngơi, cuối cùng Trần Mộ và Tiểu Bạch cũng đến nơi.
Là tông môn luyện khí lớn nhất ở Đông Châu, mặc dù thực lực của Thiết Tượng cốc không bằng Đạo Nhất Ttông nhưng vẫn có địa vị rất cao.
Dù sao những tu sĩ đặc thù như Luyện khí sư, Luyện dược sư, Phù trận sư, Trận pháp sư, bất kể sức chiến đấu của bản thân như thế nào, nhưng mạng lưới quan hệ của bọn họ nhất định đều cực kỳ rộng rãi.
Trên con đường tu luyện, ngươi không thể thoát khỏi phương diện này và vẫn luôn có những lúc phải nhờ vả người khác.
Tại sơn môn, Trần Mộ bị hai đệ tử Thiết Tượng cốc chặn lại.
Chủ động chắp tay thể hiện ý đồ đến đây.
“Hai vị đạo hữu, tại hạ là Trần Mộ, đệ tử Thần Kiếm Phong của Đạo Nhất tông, lần này đặc biệt tới đây để cầu Thần binh.”
Nghe nói bọn họ là đệ tử Đạo Nhất Tông, thái độ hai vị đệ tử Thiết Tượng cốc cũng trở nên tốt hơn.
“Hóa ra là Trần sư huynh của Đạo Nhất Tông.”
Người đến cầu Thần binh giống như Trần Mộ, Thiết Tượng cốc có không ít, vậy nên sau khi đăng ký đơn giản, một vị Chấp Sự đã đích thân đưa Trần Mộ vào Thiết Tượng cốc.
Tiểu Bạch được phân công đến khu vực dành riêng để nuôi dưỡng linh thú, Trần Mộ đi theo Chấp Sự đến một đại điện.
Đây là nơi Thiết Tượng cốc đặc biệt dùng để chiêu đãi khách.
Một gian mật thất đơn độc, Chấp Sự mở miệng hỏi.
“Không biết tiểu bằng hữu dự định cầu vũ khí cấp bậc gì? Hay là ngươi muốn ai ra tay chế tạo?”
Việc cầu Thần binh ở Thiết Tượng cốc, thường sẽ có hai tình huống.
Một là có sẵn, cái này rất đơn giản, nói rõ ngươi muốn loại pháp khí nào đẳng cấp nào, hoặc là có yêu cầu đặc thù gì, nếu có sẵn thì trực tiếp mua là được.
Thứ hai là tự mình mang nguyên liệu đến, chỉ định một Luyện khí sư chuyên chế tạo nó, cái này có chút giống với chế tạo theo yêu cầu.
Cái này phiền phức hơn một chút, trước hết là chọn Luyện khí sư, Luyện khí sư có cấp bậc khác nhau thì giá cả tất nhiên không giống nhau, hơn nữa còn phải xem hắn có đồng ý hay không.
“Không biết Tông Chủ đại nhân của quý tông có ở đây không?”
Trước khi đến đây, Trần Mộ đã suy nghĩ kỹ, tốt nhất là để đích thân Tông Chủ tự mình làm, mặc dù giá cao, nhưng chất lượng tốt.
Cấp độ của một Luyện khí sư giống như cấp độ của Luyện dược sư, Phù trận sư, trận pháp sư.
Từ nhất phẩm đến cửu phẩm, cửu phẩm là cao nhất, mà trong Thiết Tượng cốc cũng chỉ có hai vị Luyện khí sư cửu phẩm, một là Tông Chủ, hai là Đại Trưởng Lão.
Một khi đã tìm thì nhất định phải tìm tốt nhất, còn về phần tiền bạc, tất cả đệ tử của Thần Kiếm Phong cộng lại còn có thể thiếu được sao?
Nếu sư đệ Trường Thanh muốn thay dao, nhất định phải đổi con dao tốt nhất.
Nhưng đáng tiếc, nghe đến đây, Chấp Sự lắc đầu rồi nói.
“Tông Chủ có việc đi ra ngoài, hiện tại không ở tông môn.”
“Đại Trưởng Lão thì sao?”
Nếu Tông Chủ không có ở đây, Đại Trưởng Lão cũng được.
“Đại Trưởng Lão vẫn ở trong tông môn, nhưng cụ thể thế nào cần phải hỏi trước đã, dù sao tiểu hữu cũng biết quy củ.”
“Đã hiểu, vậy phiền Chấp Sự cho người bẩm báo một tiếng, hi vọng Đại Trưởng Lão có thể ra tay, con dao này đối với Thần Kiếm Phong chúng ta có ý nghĩa rất lớn, trên dưới Thần Kiếm Phong nhất định sẽ khắc sâu ân tình này trong lòng.”
Chấp Sự thấy Trần Mộ nói trịnh trọng như vậy, cũng không dám lơ là, dù sao bọn họ đã nói chuyện này có ý nghĩa trọng đại, còn có ý nghĩa đối với toàn bộ Thần Kiếm phong.
Hắn gật đầu đồng ý, rồi đứng dậy rời đi, đích thân đi bẩm báo với Đại Trưởng Lão.