Trong đời này, có cơ hội được chứng kiến hai cao thủ đỉnh cao đương thời quyết đấu quả là một vinh hạnh lớn. Nếu không phải vì đã trúng độc từ hoa Bách Diệp, chắc chắn mọi người ở đây sẽ tranh nhau đồng lòng đồng ý yêu cầu của La Thanh Phụng.
Lúc này Thích Dung cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, dõng dạc nói: “Con đồng ý với tiền bối, con đảm bảo với tiền bối, hôm nay có con ở đây, tuyệt đối sẽ không để bất kỳ ai bước vào võ đài dù chỉ nửa bước.”
Những lời này từ miệng của một tiểu nha đầu khiến những người Tây Vực có mặt ở đây lần lượt thay đổi sắc mặt, họ nắm chặt cán đao trong tay, tức giận nhìn trừng trừng Thích Dung.
A Đồ lạnh lùng cười một tiếng, người Trung Nguyên thật kiêu ngạo, La Thanh Phụng đã đành, giờ đến một con nhóc miệng còn hôi sữa cũng xấc xược như vậy.
La Thanh Phụng bật cười lớn: “Cô bé ngoan! Rất hợp với tính cách của ta. Chờ khi trận chiến này kết thúc, ta nhất định sẽ uống với con một bữa.”
Thích Dung mỉm cười, nói: “Được, con đợi tiền bối uống cùng!”
La Thanh Phụng cảm thấy hài lòng, vỗ nhẹ vai Thích Dung, sau đó bà quay người lại, cúi đầu trước những người nhân sĩ võ lâm Trung Nguyên, nói: “Ơn tương trợ của các vị anh hùng hôm nay, sơn trang Thanh Phụng xin nhận, cảm kích khôn nguôi, không biết lấy gì đền đáp. Các vị gặp phải kiếp nạn này, cũng là vì một mình ta mà ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play