ưới ánh sáng cuối cùng của bầu trời, có hai bóng hình đang bước lên từng bậc thang đến. Một cao một thấp, một nam một nữ, nữ tử đi phía trước, phía sau nửa bước, chàng thanh niên đi theo sát bà, chính là Nhan Dự, người đã từ biệt với họ tại biên giới Lĩnh Nam.
Thích Dung vô thức nhìn về phía Phương Hủ Chi đang đứng, nàng không biết hắn đã di chuyển đến dưới võ đài từ khi nào, cách nàng không quá ba trượng, với khuôn mặt đầy nghi hoặc nhìn về phía Nhan Dự.
Hiển nhiên, hắn cũng không biết từ sau hôm Nhan Dự từ biệt, y đã rẽ đường đến sơn trang Thanh Phụng.
Ánh sáng chiếu vào hai người ngày càng gần, Thích Dung mới thấy rõ diện mạo của La Thanh Phụng. Bà ấy có một gương mặt mà người ta khó có thể quên được, gương mặt đó không quá đẹp, thậm chí không thể gọi là đẹp nhưng lại có một phong thái rất riêng biệt.
Lông mày của bà ấy trông sắc bén, tràn đầy anh khí, đôi mắt hạnh tròn và mềm mại, hài hòa với anh khí giữa lông mày, hai phong cách vốn nên đối lập này lại vô cùng hòa hợp trên gương mặt bà ấy.
Mắt La Tố đỏ hoe, khi thấy La Thanh Phụng xuất hiện, nàng ấy không vui mừng như những người khác, ngược lại còn kinh ngạc về sự xuất hiện của bà ấy, nàng ấy ngây người một lúc rồi mới thốt lên: "Cô cô..."
Vị tiền bối bên cạnh nàng ất vẫn luôn ngồi yên lặng chợt đứng phắt dậy, dùng ánh mắt không lời nào diễn tả nhìn La Thanh Phụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play