Phùng Vận khá bất ngờ, “Vậy huynh đã đi đâu?”
Ôn Hành Tố rũ mắt xuống, “Quả nhiên là thánh chỉ. Đoan Thái hậu nói tình hình Tây Bắc khẩn cấp, cần đến lực của ta, lệnh ta lập tức hồi kinh. Ta vừa nhìn đã biết là có chuyện chẳng lành…”
Hắn đăm chiêu nhìn Phùng Vận một cái, ánh mắt đầy thương xót.
“Hoặc là Ung Hoài vương gặp chuyện, Đoan Thái hậu hoảng loạn mới triệu ta hồi kinh, lãnh binh viện trợ. Hoặc là có người muốn điều ta rời khỏi Tín Châu, khiến ta rời khỏi quân Bắc Ung …”
“Đại huynh cho rằng là điều nào?”
“Khi tiếp chỉ, ta cảm thấy khả năng đầu tiên lớn hơn. Đoan Thái hậu thân là nữ lưu, toàn dựa vào Ung Hoài vương nâng đỡ, nếu không phải vì vậy, tuyệt không đến mức rối loạn thế cục. Để an toàn, ta không vào Tây Kinh, mà cải trang đi sang Doãn Châu, nhân tiện dò xét thực hư. Cũng để người ngoài tưởng rằng ta đã vâng lệnh rời Tín Châu…”
Nói đến đây hắn ngưng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT