Phùng Vận bật cười, “Sợ gì chứ? Có chuyện gì ta đỡ cho ngươi. Huống hồ, ngươi nhìn xem trong trang còn có người nhỏ hơn ngươi kìa, A Châu mới mười bốn tuổi đã là phó tổng quản rồi, sao ngươi lại không làm được?”
Nam Khôi vốn cũng là người cũ của Ngọc Đường Xuân, xuất thân từ hoa lâu, biết chút chữ nghĩa, khi còn rảnh rỗi ở trong trang cũng học qua tính toán, đầu óc lanh lợi, so với phần lớn nữ tử đều giỏi giang hơn nhiều.
Chỉ là, cho dù đây là thời buổi loạn lạc không ràng buộc nhiều với nữ nhân, thì tư tưởng trọng nam khinh nữ vẫn còn tồn tại, đa số người vẫn đương nhiên cho rằng, đại sự nên để nam tử làm chủ...
Phùng Vận không ngừng thách thức lề giáo.
Từ Văn Huệ, Ứng Dung, đến Nam Khôi, mỗi một nữ tử được nàng tín nhiệm, nàng đều không hề giữ lại mà đứng ra làm chỗ dựa, rèn luyện họ, khiến họ ngày một mạnh mẽ hơn.
Lúc Nam Khôi và Sài Anh chuẩn bị rời đi, Phùng Vận lại gọi Sài Anh lại, dặn dò:
“A Anh, bây giờ ngươi là phụ tá của A Khôi, cũng phải tự mình đứng vững. Tỷ muội tựa lưng nhau, mới có thể làm nên chuyện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play