Phùng Vận mỉm cười với các nàng: “Sao lại đi bộ về? Không đợi được xe bò à?”
Nam Khôi cười lắc đầu: “Bọn th.i.ế.p ngồi xe bò từ cổng thành An Độ về rồi, đi đến chỗ thôn học thì xuống, th.i.ế.p và Anh nương mới đi bộ qua đây.”
Những ngày tuyết lớn, mọi thứ đều ngừng lại, thế nhưng thôn học của thôn Hoa Khê lại mở lớp ngay sau tiết Thượng Nguyên.
Xưa kia đọc sách là chuyện của nhà giàu, nay bọn hài tử ở thôn Hoa Khê lại có thể bình đẳng vào học, khiến vô số nhà nghèo ao ước.
Ngay cả những nhà giàu trong thành, chẳng rõ nghe từ đâu ra tin tức, rằng thôn học Hoa Khê dạy toán thuật tuyệt hảo, thiên hạ vô song, cũng tìm đường nhờ người đưa con đến học.
Phùng Vận cũng không từ chối, hài tử trong thôn Hoa Khê thì học phí rất ít, hoặc nhà nghèo thì miễn luôn, còn nhà giàu trong thành, hộ tịch không thuộc nơi đây, thì phải thu phí cao, hoặc dùng lương thực, vải vóc hay tài nguyên khác để đổi.
Tóm lại, phải khiến Phùng Vận hài lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT