Lục Bỉnh Văn không phải là một người sống buông thả, anh đã từng cho rằng mình bị cảm giác mới mẻ hấp dẫn, mình mê luyến cơ thể Hạ Diễm, nhưng hiện giờ, anh phát hiện không phải như vậy, thứ anh mê luyến chính là tất cả những gì thuộc về Hạ Diễm.
Giờ này khắc này, anh cảm thấy Hạ Diễm thật hấp dẫn.
“Tự mình ôm đầu gối.” Lục Bỉnh Văn nói: “Ngoan một chút, không được trốn.”
Hạ Diễm nước mắt lưng tròng nhìn anh, lẩm bẩm nói: “Anh ơi, đừng bắt nạt em nữa.”
Lục Bỉnh Văn vươn tay che miệng Hạ Diễm lại, cậu nhẹ nhàng cắn ngón tay anh, giống như đang kháng nghị vậy.
Nhưng Lục Bỉnh Văn lại cảm thấy Hạ Diễm đang đổ thêm dầu vào lửa, khiến ngọn lửa trong lòng anh càng thêm dữ dội.
Cũng không biết là Hạ Diễm đang mệt mỏi hay đau nữa, cậu ngồi dậy tựa mặt vào ngực Lục Bỉnh Văn, đem nước mắt trên mặt mình lau hết lên ngực anh, bộ dáng đáng thương kia lại khiến cho Lục Bỉnh Văn có chút đau lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play