Hoa văn trên áo bào đỏ của người Lục Bỉnh Văn là những đóa hoa bỉ ngạn chậm rãi trôi nổi, nhưng Hạ Diễm vừa mới chớp mắt một cái, mái tóc dài và trường bào của Lục Bỉnh Văn đã không thấy bóng dáng đâu nữa, lão quỷ này lại biến thành bộ dáng lạnh lùng mặc âu phục giày da như ngày thường, hết sức tỉ mỉ và nghiêm cẩn.
Đại Kim và Tiểu Kim mới vừa rồi bị ma khí mê hoặc, chờ bọn họ mở mắt ra thì đột nhiên phát hiện trong tầng hầm nhỏ hẹp này có rất nhiều “người”. Mà Lục Bỉnh Văn cả ngày không gặp đã xuất hiện ở tầng hầm nhỏ hẹp này từ lúc nào, một tay anh ôm Hạ Diễm, tay kia cầm một chiếc ô màu đen, soái ca với mỹ nhân, khung cảnh đột nhiên trở nên bắt mắt vô cùng.
Lục Bỉnh Văn nhàn nhạt liếc nhìn nữ quỷ không chịu đi kia một cái, nữ quỷ lập tức bay về phía sau, tóc cũng chải gọn gàng, miệng cũng ngậm lại, tiếng “vù vù” vừa rồi cô ta phát ra cũng biến mất, nhìn cô ta bỗng trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều.
Ở trước mặt lệ quỷ cường đại, cô chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi tầng hầm này. Sau khi trận pháp bị hủy diệt, những linh hồn khác bị hiến tế trong tầng hầm này cũng được giải thoát, lúc này, bọn họ đang từ trong vách tường phòng khách trên lầu chậm rãi đi ra
Những quỷ hồn này cảm giác được trong tầng hầm có đầy những lệ quỷ cường đại, tất cả đều nơm nớp lo sợ chuẩn bị bỏ chạy.
“Chạy cái gì.” Lục Bỉnh Văn thản nhiên nói: “Tự mình lại đây.”
Khí thế của Phong Đô Đại Đế vô cùng cường đại, chỉ đứng ở đó thôi cũng không giận mà uy, mấy quỷ hồn kia đành phải lặng yên bay trở về, xếp thành hàng đứng trước mặt anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT