Nghe Vu Tuyết kể lại xong, tất cả mọi người trong công ty ai nấy đều há hốc mồm kinh hãi.
Hạ Diễm suy tư một hồi rồi mới nói: “Mỗi ngày cô đều mơ thấy cô ta, nhưng cô ta cũng không làm gì tổn thương cô hết, đúng không?”
Vu Tuyết gật gật đầu, cô bị dọa sợ cũng không nhẹ, nhưng ngoại trừ bị suy nhược thần kinh thì cũng không bị thương chỗ nào.
“Vậy nếu cô không ngủ trong căn hộ đó có mơ thấy cô ta không?” Hạ Diễm tò mò hỏi: “Mấy ngày nay cô nghỉ ngơi ở đâu?"
“Nghe cậu nói như vậy...... tối qua tôi thực sự rất sợ hãi, vậy nên đã chạy đến nhà bạn tôi ở lại một đêm. Không biết có phải vì nhiều người dương khí thịnh hay không, nhưng mà đêm qua tôi thật sự không có nằm mơ thấy cô ta nữa.” Vu Tuyết nói: “Nhưng mấy ngày tôi ngủ ở căn hộ của mình thì luôn mơ thấy cô ta.”
Hôm nay Lục Bỉnh Văn không có ở đây, lần đầu tiên Hạ Diễm một mình xử lý chuyện linh dị của khách hàng.
Cậu lặng lẽ mở sổ tay của mình ra, nói với Vu Tuyết: “Trong trường hợp bình thường, lệ quỷ báo mộng thường có hai ý nghĩa. Một là tâm nguyện chưa được thực hiện, nếu là tình huống này thì bình thường sẽ báo mộng cho người nhà, để cho người nhà hoàn thành tâm nguyện còn dang dở của mình. Còn một loại khác là uy hiếp, lệ quỷ dùng mộng để uy hiếp người khác, để đạt được một mục đích nào đó của mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT