Cuối cùng, bữa ăn này vẫn không thành.
Trong xe của tổ 1, Ngụy Hùng Phong ngồi trong cabin lái xe, vẻ mặt ủ rũ thấy rõ.
“Tôi đúng là ngốc quá trời ơi. Đã miệng quạ đen rồi mà còn hay nói lung tung, nếu không nói lung tung thì đã không nhận được thông báo là có vụ án và cũng không phải tăng ca, Mà nếu không phải tăng ca thì giờ này chắc tôi đã hẹn được cô em xinh đẹp ở phòng kế toán dưới lầu đi uống rượu rồi. Mà nếu không khí tốt, có khi còn có thể rủ đi xem phim. Tôi thấy lúc chiều cô ấy xem trận bóng hăng hái lắm, chắc là có cảm tình với phần bình luận của tôi…”
“Cậu đúng là ngốc thật.” Cảnh Chí Trung ngồi ở ghế phụ bỗng dưng quay đầu lại, chuẩn xác mà châm chọc: “Cậu không thấy cô gái đó cứ nhìn Tiểu Đường và hét lên à? Còn tưởng cô ấy thích cậu, không ngốc thì là gì.”
Ngụy Hùng Phong như trúng trăm phát tên vào đầu gối, lập tức gục ngã không dậy nổi.
Lộ Tranh ngồi ở ghế sau, nhìn Cảnh Chí Trung đả kích Ngụy Hùng Phong, bỗng dưng cảm giác bực bội vì tăng ca vào buổi tối cũng vơi đi phần nào. Anh không nhịn được hỏi: “Đội trưởng, vụ này lại là án mạng à?”
Cảnh Chí Trung lắc đầu: “Hiện tại chưa thể coi là án mạng. Bên Cục thành phố gần đây nhận được báo án về một phụ nữ mất tích, tìm mấy ngày rồi vẫn không thấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT