“Đội trưởng, chúng ta phải lên núi thật à? Trời đã tối rồi.”
Kể từ sau trải nghiệm kinh hoàng ở núi Đạt Thu, Ngụy Hùng Phong đã nảy sinh nỗi sợ sâu sắc đối với việc lên núi vào ban đêm.
Không còn cách nào khác, hai đồng nghiệp khỏe mạnh lên núi, khi xuống lại biến thành hai cái "bánh máu". Đặt bạn vào hoàn cảnh đó, liệu bạn có không sợ không? Hả?!
Đường Thiệu Nguyên lập tức mỉa mai châm chọc: “Lần trước người bị phục kích không phải là cậu, sao cậu lại có bóng ma tâm lý thế?”
Ngụy Hùng Phong nghe thấy vậy liền muốn nhảy dựng lên cãi tay đôi, nhưng trước khi cậu ta kịp mở miệng, Lộ Tranh đã rất sáng suốt mà cắt ngang cả hai.
“Đại Hùng, dũng cảm lên.” Lộ Tranh giơ chiếc đèn pin lên nói: “Thời gian chính là mạng sống. Lần này chúng ta có vũ khí, hơn nữa đồi Tiểu Thương này nhỏ xíu, cậu hắt hơi một cái, có khi tôi ở đầu bên kia ngọn núi cũng có thể nghe thấy.”
Sau khi lý giải vấn đề một cách hợp lý, anh lại chuyển sang dùng cảm xúc để khích lệ: “Cậu nghĩ mà xem, nếu Khương Nghệ Hương thực sự bị kẻ phạm tội giam giữ hoặc vì bị thương mà không thể rời đi cầu cứu, thì chúng ta càng đến sớm một phút, cô ấy càng có thêm một phần hy vọng sống sót!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play