“Quê tôi không phải ở trong thành phố Ninh Hải. Trước khi chuyển đến Ninh Hải, cả gia đình tôi sống ở thôn Lệ Loan, một ngôi làng nhỏ dưới quyền quản lý của thành phố.” Lúc này Chiêm Giai Hưng không còn chiếc mũ che đầu nữa, để lộ mái tóc thưa thớt, lốm đốm vài sợi bạc dưới ánh đèn của phòng thẩm vấn. Cơ thể cao lớn, vạm vỡ của anh ta trông như bị đè nặng, ngồi bệt trên chiếc ghế thẩm vấn, cả người toát ra vẻ già nua, khốn khổ.
"Cảnh sát, cho tôi xin điếu thuốc được không?"
Đội trưởng Điền nhìn sang pháp y Tiểu Ngô đứng bên cạnh và gật đầu. Tiểu Ngô liền sờ túi áo, lấy một gói thuốc Thạch Lâm ra, châm cho anh ta một điếu.
Chiêm Giai Hưng hút rất nhanh, có lẽ do thói quen thường ngậm thuốc khi lái taxi, dù hai tay bị cố định trên ghế nhưng cũng không ngăn được việc anh ta phả khói liên tục.
Điếu thuốc chẳng mấy chốc đã cháy hết.
“Khi còn ở thôn Lệ Loan, nhà họ Chiêm chúng tôi là gia đình nổi tiếng nhất thôn.” Chiêm Giai Hưng nói đến đây, trong mắt bỗng ánh lên vẻ hồi tưởng: “Nhà tôi có ba anh em trai, ai cũng cao to, khỏe mạnh, vừa có thể làm việc đồng áng, vừa có thể ngồi yên học hành. Anh cả vào làm công chức, anh hai kinh doanh, còn tôi nhập ngũ. Tương lai của ba anh em đều xán lạn. Mọi người trong làng khi nhắc đến nhà họ Chiểm, chẳng ai là không ngưỡng mộ.”
Nói đến đây, Chiêm Giai Hưng cúi đầu xuống, hít mạnh một hơi: “Lúc ấy, thật sự rất hạnh phúc – anh cả, anh hai đều chăm sóc tôi. Dù ba mất sớm, nhưng cả gia đình sống với nhau rất hòa thuận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play