Đội trưởng Điền hành động rất nhanh. Ngay sau khi Lộ Tranh nộp đơn yêu cầu, anh ấy đã lập tức hoàn thành thủ tục để cấp giấy phép khám xét.
"Vết tay dính máu này không giống với dấu vân tay của găng tay thông thường." Tranh thủ thời gian ngồi xe đến nhà Chiêm Giai Hưng, Lộ Tranh nhanh chóng giải thích cho Đường Thiệu Nguyên và Ngụy Hùng Phong: "Vết dấu tay này có phần khớp ngón tay và hoa văn ở lòng bàn tay hơi mờ, nếu quan sát kỹ, còn có một số dấu vết xoắn hình chữ 'S'."
Ngồi ở ghế sau xe, trong tay cầm tấm ảnh chụp dấu vết găng tay tại hiện trường, Đường Thiệu Nguyên đẩy gọng kính, vẻ mặt có chút bối rối: "Đàn anh, thật lòng mà nói thì em vẫn chưa nhìn ra được."
"Chuyên môn của ai người nấy lo, nếu cậu mà nhìn ra ngay được thì tôi sống bằng gì?" Lộ Tranh cười, ghé sát lại gần. Chiếc xe có chút xóc nảy, thế là anh liền dựa hẳn vào người Đường Thiệu Nguyên, một tay giữ bức ảnh, tay còn lại vòng qua vai cậu ta, dùng ngón tay dài chỉ vào một điểm trên bức ảnh: "Này, nhìn kỹ vùng hình tứ giác này, rồi so sánh với các dấu vết xung quanh – thấy chưa?"
Thấy cái gì mà thấy!  
Cả nửa người đang dán vào nhau, hơi nóng phả ra, khiến Đường Thiệu Nguyên cảm thấy cả người nóng bừng. Cậu vừa muốn né sang một bên, lại vừa luyến tiếc, đành ngồi yên tại chỗ không dám động đậy.
"Ôi, ngại quá, nóng hả?" Lộ Tranh đột nhiên nhận ra sự không tự nhiên của cậu, liền thoải mái nhích sang bên cạnh, để lại một khoảng trống: "Tôi nhích ra cho thoáng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play