Ba người cứ thế ở trong bếp cả một ngày, làm đủ loại bánh bao, sủi cảo và bánh nướng, còn có cơm rang, rau xào và mì, tất cả đều được bảo quản trong hộp đựng thức ăn dùng một lần, cất vào không gian.

Mãi đến khi ăn tối xong, Kiều Du mới bảo hai người họ dừng lại.

Tính thời gian, hẳn là sắp bắt đầu thức tỉnh dị năng rồi.

Quả nhiên, đúng như Kiều Du dự đoán, gần tám giờ tối, cả ba người gần như cùng lúc cảm thấy choáng váng, sau đó nhiệt độ cơ thể bắt đầu tăng nhanh.

Giang Trạm đưa Kiều Du về phòng, cô vừa nằm xuống đã ngất đi.

Giang Trạm ôm cô vào lòng, đắp chăn rồi mơ màng nhắm mắt lại. Anh không biết mình đã hôn mê bao lâu, chỉ cảm thấy đã mơ rất nhiều giấc mơ kỳ lạ. Cuối cùng, trong cơn mơ màng, Giang Trạm cảm thấy cơ thể mình như bay lên, dừng lại giữa không trung, trước mắt là một con phố hoang vắng.

Giang Trạm đang suy nghĩ xem đây là đâu thì nghe thấy sau lưng có tiếng đàn ông nói chuyện: "Anh Thiên, em gái này tuyệt thật, sau tận thế ít thấy được em gái nào xinh đẹp như vậy lắm."

Giang Trạm quay đầu lại nhìn, phát hiện bên vệ đường có một chiếc xe tải nhỏ đang đỗ, trên bãi cỏ bên cạnh có ba người đàn ông đang đứng vây quanh một cô gái mặc áo hoodie đen. Cô gái dường như đã mất ý thức, nằm im trên mặt đất, mắt nhắm chặt. Khi Giang Trạm nhìn thấy khuôn mặt của cô gái đó, tim anh đột nhiên thắt lại - là Kiều Du!

Anh nhanh chóng "bay" tới, muốn đỡ cô dậy nhưng dù cố gắng thế nào, tay anh cũng chỉ có thể xuyên qua cơ thể cô, không thể chạm vào cô.

Một người đàn ông khác nghe vậy thì cười nói: "Ai nói không phải chứ, đội mũ rồi còn đeo khẩu trang, tao còn tưởng là con trai cơ đấy. Thấy trong túi cô ta có nhiều vật tư nên tao mới tới làm quen, ai ngờ lại dễ lừa như vậy! Ha ha, hóa ra là một tiểu mỹ nhân."

"Đi, đưa cô ta lên xe trước, nếu dụ đám dị chủng tới thì không hay."

Trán Giang Trạm nổi đầy gân xanh, mắt đỏ ngầu, muốn lên tiếng nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.

Giang Trạm vội "bay" theo họ vào trong xe, tận mắt nhìn thấy ba tên súc sinh cởi áo hoodie của Kiều Du, để lộ ra chiếc áo ba lỗ trắng tinh bên trong. Đúng lúc này, đầu Kiều Du bị đập vào cửa sổ xe, cô nhíu mày, nhanh chóng tỉnh lại.

Trong mắt Kiều Du vẫn còn chút bối rối nhưng rất nhanh đã nhận ra hoàn cảnh của mình, cô bắt đầu vùng vẫy điên cuồng: "Các người làm gì vậy! Buông tôi ra!"

"Làm gì ư? Chơi cô chứ sao!" Người đàn ông cầm đầu lộ ra nụ cười dâm đãng, hai người đàn ông khác nghe vậy cũng cười lớn một cách ngạo mạn.

Kiều Du điên cuồng giãy giụa, móng tay cắm sâu vào cánh tay người đàn ông đang nắm chặt cổ tay cô.

"Xì…" Người đàn ông bị cô cào đau liền giơ tay tát cô một cái, "chát" một tiếng, má phải của Kiều Du lập tức hằn lên dấu bàn tay đỏ ửng: "Ngoan ngoãn một chút, con đĩ thối, đợi anh em chúng tôi chơi chán sẽ cho cô ăn!" Nói xong, người đàn ông đó liền bóp cổ cô, để hai người khác tiếp tục lột quần cô.

"Cút đi! Buông tôi ra!" Kiều Du bị hắn ta bóp cổ đến mức khó thở, mặt đỏ bừng nhưng vẫn vùng vẫy dữ dội, giống như con thú nhỏ bị nhốt, trên mặt vừa dữ tợn vừa kiên cường.

Giang Trạm đứng bên cạnh, trong mắt toàn là tơ máu, tràn ngập sự tàn bạo và điên cuồng muốn hủy diệt tất cả. Nếu anh có thể ra tay, nhất định sẽ không chút do dự chặt đứt tay chân của ba tên súc sinh kia, sau đó dùng dao lóc da chúng. Nhưng anh không làm được gì cả, chỉ có thể không ngừng đưa tay ra, rồi trơ mắt nhìn đôi tay ấy xuyên qua cơ thể Kiều Du.

"Á…" Nhìn chiếc quần bò đen sắp bị xé toạc, trong cơn tuyệt vọng, Kiều Du đột nhiên ngẩng đầu, phát ra tiếng gào thét chói tai.

Trong nháy mắt, một luồng khí lạnh dữ dội tràn ngập khắp khoang xe, tay của ba người đàn ông đang giữ chặt Kiều Du đều đã biến thành những khối băng.

"Chết tiệt! Người có dị năng hệ tự nhiên! Cô ta là người có dị năng hệ tự nhiên!"

Trên mặt ba người đàn ông lộ rõ vẻ kinh hoàng. Vì quá lạnh, trên mặt họ đều phủ một lớp băng mỏng, vừa run rẩy vừa van xin Kiều Du tha mạng.

Kiều Du không nói gì, nhanh chóng mặc quần áo vào. Mặt cô tái nhợt, tứ chi vì cạn kiệt sức lực mà trông có vẻ mềm nhũn. Giang Trạm ngồi xổm bên cạnh cô, nhìn rõ cơ thể cô đang run rẩy vì sợ hãi.

"A Du, đừng tha cho chúng." Giang Trạm thầm nói.

Anh biết Kiều Du không nghe thấy nhưng vẫn cố gắng truyền đạt ý định của mình.

Kiều Du thở hổn hển, siết chặt nắm đấm, khó khăn nói: "Tha cho các người? Vừa rồi, khi tôi cầu xin các người, các người... đã tha cho tôi sao?"

Ba người đàn ông nghe vậy thì càng tuyệt vọng, bọn họ co rúm người lại, khóc lóc, không ngừng cầu xin.

Kiều Du đá cả ba người đàn ông xuống xe, sau đó nhìn xung quanh, tìm thấy ba lô của mình. Cô run rẩy kéo khóa ba lô, lấy ra một con dao chặt, vất vả chặt một nhát vào mắt cá chân của ba người họ.

Kiều Du có chút đứng không vững, cô thở hổn hển, nói từng lời một: "Tôi sẽ không... giết các người, mạng của các người, không đáng làm bẩn tay tôi. Dị chủng…dị chủng sẽ nhanh chóng đến đây, các người cứ ở đó mà chờ đi." Nói xong, Kiều Du không thèm để ý đến tiếng kêu rên của họ, cô loạng choạng trở lại xe, lái xe rời khỏi nơi này. Giang Trạm ngồi trong xe, quay đầu nhìn ba người đàn ông, quả nhiên, không xa có mấy con dị chủng đang chạy về phía đó…

Giang Trạm quay mặt đi, trong mắt đầy vẻ u ám, anh vẫn cảm thấy không hả giận nhưng cũng không còn cách nào khác. Tay Kiều Du vẫn đang không ngừng run rẩy, tiếng nức nở ngày càng lớn, cho đến khi "Á…" một tiếng, cô hét lên, trên mặt vẫn còn sót lại vẻ kinh hoàng và một chút may mắn sau khi thoát nạn.

Trái tim Giang Trạm như vỡ ra từng mảnh, chảy máu. Có lẽ anh đã hiểu, đây có thể là chuyện mà Kiều Du đã phải trải qua ở kiếp trước.

Câu chuyện không có phần tiếp theo, Giang Trạm cảm thấy trong đầu đột nhiên lóe lên một tia sáng trắng, sau đó trời đất quay cuồng, đến khi hoàn hồn lại thì anh đã mở mắt. Trong phòng ngủ lặng lẽ thổi qua một cơn gió nhẹ, thổi bay rèm cửa sổ.

Giang Trạm mơ hồ cảm thấy cơ thể có một số thay đổi nhưng lại không nói rõ được đó là thay đổi gì. Chỉ cảm thấy dường như anh có thể dễ dàng cảm nhận được những thay đổi nhỏ trong không khí.

Kiều Du vẫn nằm yên trong lòng anh, chưa tỉnh lại. Anh sờ mặt cô, nhiệt độ không cao lắm, có lẽ sắp tỉnh rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play