Lúc này, bác sĩ Trương lại khẽ nói thêm với họ: "Bây giờ ngay cả những đồ vật có khả năng phản chiếu ánh sáng chúng tôi cũng không dám để anh ta nhìn thấy. Bởi vì hễ anh ta nhìn thấy bất kỳ thứ gì như gương, kim loại, hoặc hình ảnh phản chiếu của chính mình trên kính là sẽ bị dọa cho la hét om sòm, rồi sau đó lại đập đầu vào tường, tự làm mình bị thương, cho nên chúng tôi đều phải hết sức cẩn thận."
Sau khi nói xong câu đó, ông ấy liền chỉ tay sang một bên. Chỉ đến lúc này, Hạ Ninh mới để ý thấy thì ra ngay cả cửa sổ của phòng bệnh này cũng đã được dán một lớp màng mờ. Quả thực nó không thể nào phản chiếu lại hình ảnh được.
Có lẽ, điều mà Lâm Vinh Đức sợ hãi nhất chính là Doãn Hậu Lộc. Và có thể, còn có cả người chết đã bị hỏa táng dưới cái tên Doãn Hậu Lộc kia, người mà cả Hạ Ninh và Thang Lực đều không hề biết mặt mũi ra sao. Trớ trêu thay, bây giờ dưới áp lực tâm lý và nỗi sợ hãi tột độ, anh ta ngày càng gầy gò, hốc hác, đến nỗi ngoại hình lại bắt đầu có những nét giống với Doãn Hậu Lộc. Như vậy cũng không có gì lạ khi anh ta vừa nhìn thấy hình ảnh của chính mình thì liền sợ hãi đến mức như vậy.
Lâm Vinh Đức không hề lên tiếng, chỉ co rúm người lại ở một góc phòng, toàn thân không ngừng run rẩy. Lúc này, bác sĩ Trương bảo Thang Lực và Hạ Ninh đứng đợi sau lưng mình. Sau đó, ông ấy một mình tiến lên phía trước hai bước. Thấy Lâm Vinh Đức co người lại chặt hơn nữa, dường như muốn thu mình hoàn toàn vào trong bức tường, ông ấy chợt dừng bước, rồi từ từ ngồi xổm xuống. Cái dáng vẻ đó giống như đang đối xử với một con thú nhỏ vô cùng cảnh giác và nhút nhát vậy. Sau khi ngồi xổm xuống, ông ấy liền ngồi bệt xuống sàn để giữ tư thế ngang tầm mắt với Lâm Vinh Đức. Tiếp đó, ông ấy bắt đầu bắt chuyện với anh ta bằng cách hỏi những câu rất đỗi bình thường, ví dụ như đêm hôm trước Lâm Vinh Đức có ngủ ngon không, có muốn ăn thứ gì không. Lâm Vinh Đức gần như không nói chuyện, chỉ gật đầu hoặc lắc đầu để biểu thị ý kiến. Đối với tình trạng này, bác sĩ Trương đã quá quen thuộc nên chỉ coi đó là phản ứng bình thường của anh ta.
"Lâm Vinh Đức, anh có còn nhớ... Doãn Hậu Lộc không?" Sau khi bác sĩ Trương đã một mình vòng vo nói chuyện phiếm với Lâm Vinh Đức một hồi lâu, sau đó ông ấy mới cẩn trọng nhắc đến cái tên Doãn Hậu Lộc để thử thăm dò phản ứng của Lâm Vinh Đức.
Nghe thấy cái tên này, Lâm Vinh Đức lại không hề có phản ứng đột ngột bị kinh hãi hay tỏ ra vô cùng căng thẳng, sợ hãi như mọi người đã dự đoán. Thậm chí, anh ta còn không thèm nhấc mí mắt lên lấy một lần. Anh ta cứ đờ đẫn, không hề có bất kỳ một phản ứng nào, giống như thể hoàn toàn không hề quen biết cái tên Doãn Hậu Lộc này vậy.
"Bác sĩ Trương," Lúc này, Hạ Ninh cẩn trọng bước lên một bước rồi đi đến phía sau lưng bác sĩ Trương, sau đó cô cúi người xuống, rồi khẽ hỏi: "Bây giờ Lâm Vinh Đức có thể phân biệt và nhận ra tên người một cách rõ ràng không ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT