Không ngờ anh ta ấp úng cả buổi trời mà chuyện muốn nói lại là một việc chẳng hề liên quan đến chủ đề đang bàn. Hạ Ninh và Thang Lực đều không biết nên nói gì với anh ta cho phải, cũng không hiểu nổi đầu óc người này rốt cuộc là đang nghĩ gì, sao lại cứ thiết tha với con thú nhồi bông lớn phần thưởng trò chơi đến thế. Ban đầu thì muốn phá rối, sau đó lại chơi trò vô lại rồi đến ra oai gây sự, tất cả cũng chỉ vì muốn cướp cho bằng được con thú bông ấy. Giờ thì hay rồi, người đã bị đưa vào tận sở cảnh sát rồi, thế mà anh ta lại vẫn cứ canh cánh trong lòng nhớ nhung con thú nhồi bông ấy.
Rốt cuộc nên xem đây là sự cố chấp của anh ta đối với Lâu Tiểu Cầm, hay là điều đó cho thấy đầu óc anh ta quá ư là đơn giản? Hạ Ninh thầm nghĩ.
Thiệu Anh Quang hướng ánh mắt cầu khẩn về phía Hạ Ninh. Hạ Ninh chợt sững người, sau đó cô bất lực xòe tay rồi chỉ vào Thang Lực bên cạnh: "Đó là phần thưởng anh ấy dùng thực lực giành được, tôi đâu có quyền quyết định, anh hỏi anh ấy đi!"
"Cô xem cô nói kìa, phần thưởng anh ấy giành về chẳng phải là để cho cô sao!" Thiệu Anh Quang cảm thấy phản ứng của Hạ Ninh cực kỳ thiếu thành ý. Dù sao thì trong mắt anh ta, Thang Lực và Hạ Ninh chính là một cặp tình nhân, con thú nhồi bông làm giải thưởng kia cũng là thứ Thang Lực dùng để lấy lòng Hạ Ninh, có thể nhượng lại cho người khác hay không thì chỉ là chuyện một câu nói của Hạ Ninh mà thôi.
Hạ Ninh mặc kệ anh ta nói thế nào, cô vẫn chỉ tỏ vẻ lực bất tòng tâm và liên tục lắc đầu với anh ta. Thiệu Anh Quang đành phải đặt hy vọng vào Thang Lực. Mặc dù trong tiềm thức anh ta cũng nhận ra Thang Lực không thích lên tiếng, đa phần thời gian đều im lặng và bình tĩnh, nhưng thực tế lại là người khó đối phó hơn, song anh ta vẫn quyết định thử một lần.
"Đại ca, anh xem, chúng ta thương lượng chút đi! Tôi muốn làm lành với Lâu Tiểu Cầm, tôi thật lòng thật dạ với cô ấy! Dạo này cô ấy đang xem bộ phim đó nên rất thích con gấu bông này lắm lắm luôn ấy. Anh xem nó to thế này, ngoài thị trường bán cũng đắt lắm đấy. Anh cũng là được miễn phí không mất tiền mà, giờ tôi đưa anh ít tiền, anh bán rẻ lại cho tôi một chút, coi như tác thành cho tôi đi, anh nói xem có được không?" Thiệu Anh Quang tha thiết nhìn Thang Lực.
Mí mắt của Thang Lực gần như cũng chẳng thèm nhấc lên, anh bình tĩnh trả lời: "Không được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT