Mãi đến hơn 8 giờ tối, Tiêu Thanh Hà mới về nhà, tôi cảm thấy cần phải nói chuyện với anh ta.

"Anh ở nhà Hách Chính Quốc đến giờ này luôn sao?"

Anh ta nhạt nhẽo đáp "Ừ" một tiếng rồi không nói gì thêm.

Cân nhắc hồi lâu, tôi mới lại mở lời.

"Chính Quốc không ở nhà, anh vẫn nên về sớm một chút để tránh lời ra tiếng vào."

Ánh mắt anh lập tức ánh lên sự lạnh lùng, giọng nói lạnh lẽo: 

"Trần Nhược Lan, em có ý gì?"

"Nhược Liễu là một cô gái yếu đuối, khác với em. Em là người xuất thân từ nông thôn, thể chất rất khỏe mạnh."

"Cô ấy không gánh được, cũng không xách nổi. Anh là đồng đội của Chính Quốc, anh giúp cô ấy một chút chẳng phải là điều nên làm sao?"

"Chính vì có những người suy nghĩ bẩn thỉu như em mà mới có lời đàm tiếu đấy."

Thì ra trong lòng anh ta, yếu đuối mỏng manh cũng là một sự xinh đẹp, còn xuất thân nông thôn lại trở thành khuyết điểm của tôi.

Quả nhiên, yêu thì làm gì cũng đúng, không yêu thì làm gì cũng sai.

Những lời của anh ta khiến tôi nghẹt thở, một cảm giác ấm ức mãnh liệt dâng lên trong lòng.

"Em chỉ có ý tốt nhắc nhở anh thôi, sao lại biến thành kẻ suy nghĩ bẩn thỉu thích đàm tiếu rồi?"

"Có phải anh đã quên mình là chồng của ai rồi không?"

Anh ta quay sang nhìn tôi, cười khẩy một tiếng:

"Nói tới nói lui, chẳng phải vì em đang ghen tị với Nhược Liễu sao?"

"Em có điểm nào hơn cô ấy không?"

"Hai người các em vốn không cùng một đẳng cấp, hoàn toàn không thể so sánh được."

Ngực tôi như bị đè nén, lời phản bác tuôn ra không kịp nghĩ:

"Nếu anh đã coi thường em như vậy, ban đầu sao còn cưới em?"

Anh ta nhìn thẳng vào mắt tôi hồi lâu rồi mới lên tiếng mỉa mai:

"Cưới em dĩ nhiên là đã có sự cân nhắc của tôi, em cũng không từ chối đó thôi?"

Đúng là lời nói cũng có thể g.i.ế.c người mà!

Phải rồi! Lúc đó tại sao tôi lại không từ chối?

Nếu biết trước anh ta đã yêu người khác, tôi nhất định sẽ không sống cuộc đời nhục nhã thế này.

6

Trong lòng thật sự rất thất vọng, lúc này bụng dưới bên phải của tôi bất ngờ đau dữ dội, cơn đau ùn ùn kéo tới.

Trán đổ tôi mồ hôi lạnh, ôm bụng đau đớn cuộn mình trên ghế.

Anh ta thấy tôi không ổn, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.

"Em sao vậy?"

"Chỉ cãi nhau vài câu mà làm em tức đến thế luôn à?"

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play