Việc Thẩm Gia Nhu muốn xin tứ hôn cũng không hoàn toàn là ngoài ý muốn. 

Bảy năm trước, Cố Nghiễn Hành theo Cố Thượng thư đến phủ dự tiệc.  

Lúc đó Hứa thị còn chưa vào cửa, ta ngửi mùi heo quay làm lễ, đói đến nhũn người, trốn sau cửa sổ, yên lặng nhìn.  

Thẩm Gia Nhu nhìn thấy, cho là ta coi trọng Cố Nghiễn Hành, trào phúng ta cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, còn nói Cố Nghiên Hành ở bữa tiệc ngắm nàng ta không chớp mắt, cũng không hề nhận ra thứ Cố công tử muốn nhìn chính là bức [Tuyết Sơn Phóng Tình Đồ].

Sau đó, nàng luôn cố ý vô tình nhắc tới Cố Nghiễn Hành trước mặt ta, ta cũng mặc kệ. 

Nàng rất muốn cướp đi những gì ta yêu thích, ta liền làm bộ như cảm thấy hứng thú với Cố Nghiễn Hành. 

Với sự tôn vinh hiển hách của Cố gia, làm sao có thể thú một thứ nữ do ca kỹ sinh ra vào cửa được. 

Nhưng Thẩm Gia Nhu được sủng sinh kiêu, không nhìn thấu lợi hại trong đó, luôn tìm cách lấy lòng Cố Nghiễn Hành. 

Có một lần nàng ta đột nhiên muốn làm cho người ta một chiếc hà bao thêu uyên ương đùa nước, khiến người ta hoảng sợ không nhẹ, vội vàng sai người đưa trả lại. 

Ta cùng Hứa thị nhìn thấy, thật giỏi. 

Trên hà bao đúng là hai con vịt xấu đau xấu đớn.

Cho dù Cố Nghiễn Hành điềm đạm có lễ như vậy, nghe nói nàng ta ở chốn nào là tránh như tránh tà. 

Nàng ta lại nghe mấy vị tiểu thư nịnh hót nói rằng, Cố Nghiễn Hành thấy nàng liền đỏ mặt, vì thế không dám gặp nàng. 

Trên thực tế, Cố Nghiễn Hành cùng Thập tam Công chúa mới là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau. 

Khi Hứa thị đưa ta đến phủ Thượng thư dự tiệc, phu nhân của Cố Thượng thư liền oán giận với chúng ta Tô di nương dạy ra một nữ nhi không hiểu quy củ, Thập tam Công chúa đã tức giận đến cực điểm. 

Phụ thân ta từ biên quan thắng trận trở về, ta liền nhắc nhở nàng ta, trong yến hội, Hoàng đế sẽ phải đáp ứng một thỉnh cầu của phụ thân. 

Nang ta quả thật sấp sấp ngửa ngửa chạy tới cầu phụ thân xin bệ hạ tứ hôn. 

Phụ thân nhất thời được nhận vinh sủng cực điểm, lại không biết rõ nội tình bên trong. 

Ông ta coi Thẩm Gia Nhu là bảo bối thì thôi đi, nhưng lại muốn nàng ta gả cho đích tử của một hào môn thế gia uy danh hiển hách, đó chính là làm nhục gia đình họ. 

Nếu bệ hạ thật sự đáp ứng tứ hôn cho hai người họ, cho dù Thập tam Công chúa chấp nhận nỗi nhục này, Cố Thượng thư cùng phu nhân ông ta cũng không chịu được nỗi nhục rước Thẩm Gia Nhu vào cửa lớn. 

Đáng tiếc, bệ hạ đi một nước cờ cao tay, xoay chuyển cục diện, gả cả hai chúng ta cho Cố Vân Kỳ. 

Ta làm thê, nàng làm thiếp, thứ nhất không đến mức hạ thấp Định Viễn Hầu phủ, thứ hai cũng là đã đáp ứng cho nhà ta một thỉnh cầu. 

Quân thần cương thường, đích thứ tôn ti, quy củ trăm ngàn năm qua không chấp nhận cho Thẩm gia phá vỡ.

Thẩm Gia Nhu chưa mất mạng, nên không sao cả. 

Dù sao, còn nhiều thời gian. 

Vào mùa đông, tuyết rơi đầy đường, ta lại cảm thấy ấm áp hơn mùa đông ngày trước rất nhiều. 

Đại hôn cùng ngày, ta và Thẩm Gia Nhu đồng thời xuất giá.

Chẳng qua, ta là tam môi lục lễ, kiệu lớn tám người khiêng vào cửa chính, Thẩm Gia Nhu phải đi kiệu nhỏ vào từ cửa sau. 

Trước khi xuất môn, ta quỳ gối trước tiền đường, Hứa thị tháo trâm cài tóc giúp ta búi tóc lên cao, trong mắt lộ vẻ không nỡ, “Nương mong con phu thê viên mãn, mọi điều thuận lợi.” 

Phụ thân ta cũng cố gắng nặng ra vài giọt nước mắt, suy nghĩ nửa ngày, nghẹn họng thốt ra một câu, “Con cùng Gia Nhu cùng ở Cố phủ, phải chăm sóc lẫn nhau.” 

“Lời phụ thân nhắc nhở, nữ nhi ghi nhớ trong lòng, chắc chắn sẽ chiếu cố muội muội thật tốt.” 

Sau khi rời khỏi Thẩm gia, vào Cố phủ, đó là một khởi đầu mới. 

Sau khi bái đường, ta vẫn đội khăn hỉ, ngồi chờ trên giường. 

Bên ngoài, tiếng người ồn ào náo động, náo nhiệt cực điểm. 

Cách tấm màn mỏng, lọt vào tầm mắt chỉ là một màu đỏ, một mảnh vui mừng. 

Không biết Thẩm Gia Nhu lúc này cảm thấy thế nào, có hối hận vì đã cầu xin phụ thân xin tứ hôn không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play