Thiên sứ bóng đêm trong tay cô cầm quyền trượng nhuốm máu, hai cánh ở sau lưng nhìn qua cũng máu me đầm đìa, nhưng khóe môi mỉm cười xinh đẹp lại làm dấy lên một chút thần thánh, lại phối hợp với sắc điệu đặc thù của ba màu đen trắng đỏ, nháy mắt đã mang đến cảm giác rất mãnh liệt đánh vào thị giác của người nhìn.
“Oa, chị Thu Thu, cái này chị tô đẹp quá!” Lâm Phương Nghi nhìn một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, chủ yếu là cô ấy thực sự không nhìn được thứ màu vàng đất trên tay mình là cậu bé bọt biển.
Đã tô xong tượng trên tay, Tần Thanh Thu trực tiếp nhét thiên sứ ác ma vào tay Lâm Phương Nghi: “Nói được thì làm được, hiện tại nó đã là của em.”
Lâm Phương Nghi lập tức vui sướng cười lên, sau đó quay đầu lôi kéo Tần Thanh Thu cùng Đồng Tân Tuyết liền tiếp tục đi dạo chợ đêm với mình.
Đợi đến tầm chín giờ, người trong công viên cạnh sông tản đi không ít, bọn Tần Thanh Thu cười cười nói nói nhấc chân quay lại, chỉ là nghĩ đến món mới định làm trong ngày mai, Tần Thanh Thu tiện đường đi đến quán cơm nhỏ một chuyến.
Khi đi từ quán cơm nhỏ trở về vừa vặn đụng tới bà ngoại đang đi về nhà đi, Tần Thanh Thu bèn chạy qua, theo thật sát bên người bà ngoại giống như khi còn bé, lúc ấy cô là đứa nhỏ chỉ sợ mình sẽ giống như lời người lớn hay trêu chọc, không biết rõ tới một ngày nào đó sẽ bị bỏ rơi, hiện tại mặc dù biết bà ngoại vĩnh viễn sẽ không vứt bỏ mình, Tần Thanh Thu vẫn quyến luyến ở bên bà ngoại mỗi một phút một giây như cũ.
Bận rộn liên tiếp hơn mười ngày như vậy, ngày nghỉ của các du khách cũng gần như kết thúc, dù sao cũng không ai có thể liên tiếp nghỉ ngơi gần hai tháng giống như giáo viên được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT