Biểu cảm của Tống Nhụy Nhụy từ giận dữ chuyển thành sợ hãi. 

Một giây sau, chị ta như gặp phải kẻ thù, quay đầu chạy mất hút? 

Chạy??

Tôi chớp chớp mắt, có chút nghi hoặc. 

Một giọng nói trầm thấp đột nhiên vang lên… 

“Không phải muốn ăn món Tây sao? Tôi đưa em đi!”

4,

Tôi bất chợt quay người lại, sự căng thẳng vừa nãy lại quay trở lại, "Tổng giám đốc."

Tư Diên nhẹ gật đầu, "Đi thôi!"

Nói xong, anh ấy ra hiệu cho tôi đi theo.

"Tổng giám đốc!" Tôi nhớ ra điều gì đó, vội chạy theo anh.

Tư Diên quay lại, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng.

Tôi cảm thấy hai má bắt đầu nóng lên, vội nói, "Tối hôm trước em chỉ nói bừa thôi, anh đừng để trong lòng, em cứ tưởng anh là... nên mới nói thể để dọa anh một chút, lúc đó em thật sự không biết anh là anh của Tiểu Vũ."

"Nói bừa?" Tư Diên trầm ngâm một lúc, "Ý em là câu nào?"

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

"Chính là... " Tôi cắn môi dưới, "Em nói em là chị dâu của Tiểu Vũ."

"Câu đó à." Giọng nói của Tư Diên dường như mang theo chút lưu luyến, anh quay sang nhìn tôi một lúc.

Tôi hít một hơi thật sâu.

"Cảm ơn tổng giám đốc đã làm chỗ dựa cho em! Nhưng… ăn cơm thì thôi ạ!"

"Được! Vậy đợi hôm nào em thích thì đi nhé!"

Tư Diên để lại câu nói đầy ẩn ý này rồi quay người đi.

Đến khi bóng dáng của Tư Diên hoàn toàn biến mất, tôi mới thở phào một hơi.

Nhưng tại sao mỗi lần nhìn thấy Tư Diên tôi lại căng thẳng thế?

Chẳng lẽ chỉ vì câu nói bừa hôm trước?

"Này!"

Đang suy nghĩ, giọng nói đột ngột vang lên khiến tôi giật mình.

Là Tiểu Lý ở bộ phận thư ký.

"Tổng giám đốc vừa nói gì với cô vậy? Hai người quen nhau à?"

"Hả... Tôi..."

Tiểu Lý nhìn tôi với vẻ mặt ,Đừng hòng lừa tôi’, "Đừng nói dối, tôi đã làm việc ở đây lâu rồi, tổng giám đốc chưa từng nói chuyện riêng với chúng tôi, thậm chí còn chưa từng vào phòng trà cơ."

"Lúc mới vào, tôi chỉ được làm mấy công việc vặt thôi." Tiểu Lý với giọng ghen tị, "Đến tận bây giờ, tôi cũng chưa từng được đi họp cùng với tổng giám đốc nữa."

Tôi không biết phải trả lời thế nào.

Tiểu Lý lại cười vỗ vai tôi, "Tôi chỉ nói chuyện phiếm với cô thôi, phòng thư ký của chúng ta tuyệt đối không bao giờ đấu đá lẫn nhau, mọi thứ đều công khai và minh bạch."

Tôi thở phào một hơi, "Thực ra, tôi và em gái của tổng giám đốc là bạn thân."

Tiểu Lý gật đầu, "Vậy tổng giám đốc nhẹ tay với cô cô là điều đương nhiên, nhưng công việc của cô khó hơn tôi nhiều, cũng mệt hơn nhiều, chắc cũng phải mất một khoảng thời gian mới thích nghi được."

Tôi nhận ra không khí ở phòng thư ký thực sự rất tốt.

Đây mới là công ty lớn, cạnh tranh cũng lành mạnh, thoải mái hơn nhiều so với những hành động ngấm ngầm của chị họ tôi!

Được vào Lăng Duệ, là sự may mắn của tôi.

Nhưng cũng là vì tôi có thực lực nên mới nhận được sự may mắn này, đúng không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play