"Diễn cũng đạt lắm, bây giờ có thể rời khỏi người tôi được chưa?" Ân Diên Thần đẩy nhẹ tôi, tôi vẫn đang bám trên người anh ta như gấu koala.

"Tôi vì mặt mũi của anh mà suýt nôn sạch bữa tối hôm qua đó!"

May mà khoản bồi thường lấy được suôn sẻ. Tôi phấn khởi đề nghị:

"Tôi mời anh ăn cơm nhé!"

Ân Diên Thần bật cười nhẹ, gật đầu:

"Được, ăn thứ cô thích đi. Xem như phần thưởng."

"Anh ăn cay được không?"

"…Được."

Hehehe.

Dù vừa mới nhận được 300,000 tệ, bản chất keo kiệt của tôi không hề thay đổi.

Chúng tôi đến một quán ăn nhỏ ven đường. Ân Diên Thần cầm thực đơn ngắm nghía, cuối cùng chỉ gọi một phần bánh sợi xào chay.

Còn tôi, không chần chừ gọi ngay một nồi lẩu cay tê, thêm cay, siêu cay, b/i/ế/n t/h/ái cay.

Khi món ăn được mang ra, tôi ăn ngấu nghiến, hạnh phúc vô cùng.

Ân Diên Thần nhìn phần bánh xào nhạt nhẽo của mình, rồi lại nhìn tôi đang ăn ngon lành, mãi mà không động đũa.

Thấy vậy, tôi gắp một lát khoai tây trong nồi lẩu, chìa đến trước mặt anh ấy:

"Thần ca ca~~ ăn thử đi~~ món của tôi ngon lắm này."

Ân Diên Thần liếc lát khoai tây bóng nhẫy dầu đỏ, từ chối không chút do dự.

"Ồ… ai mới nói ăn cay được nhỉ?"

Ân Diên Thần bất ngờ nắm lấy cổ tay tôi, hơi nghiêng người về phía trước, gắp miếng khoai tây từ đũa tôi rồi cho vào miệng.

Ngay khoảnh khắc đó, tôi cảm nhận được một chút phản kháng vô thức của Ân Diên Thần.

Quả nhiên, chưa đến nửa phút, trên trán anh ấy đã lấm tấm mồ hôi, đôi môi dường như càng hồng hơn.

Còn tôi thì ngồi cạnh, cúi đầu cười trộm không ngừng.

Ân Diên Thần thở dài một hơi, gương mặt đen lại, chỉ nói hai chữ:

"Trừ tiền."

Nghe đến đó, tôi lập tức mím môi, phụng phịu:

"Ân Diên Thần, anh có biết không?"

"Tôi rất thích ăn cá mú hấp, tôm hùm Úc sốt Benedict…"

"Nhưng anh có biết mấy món đó đắt cỡ nào không?"

"Anh có biết món nào khiến một người nghèo đang thất nghiệp cảm động không? Đại gia trên mây của tôi ơi~"

Ân Diên Thần nhìn tôi một lúc, lắc đầu.

"Đó là bánh bao nhân kem sữa vào mùa đông, bóc nhẹ lớp vỏ mềm, để nhân kem chảy ra, mùi thơm sữa có thể chữa lành cả tâm hồn."

"Nhưng thường ngày, thứ duy nhất chữa lành tôi chỉ là nồi lẩu cay người ta ăn mỗi suất 20 tệ. Anh ăn đi! Cho tôi xem anh cứng rắn thế nào!"

Ân Diên Thần nhìn tôi một hồi, sau đó thật sự cúi đầu ăn phần lẩu cay khiến mình đổ mồ hôi như tắm.

9.

Sau khi no bụng, tôi chạy đi thanh toán.

Đang quét mã QR, một người phụ nữ mặc áo bông, đầu tóc bù xù từ cửa bước vào.

Tháng tư mà mặc áo bông, có lẽ người này gặp vấn đề về trí tuệ hoặc tinh thần.

Xuyên qua mái tóc bết dính, bẩn thỉu, tôi ngạc nhiên nhận ra dù khuôn mặt đầy bụi đất, người phụ nữ này vẫn có nét đẹp nổi bật. Nếu là người bình thường, chỉ cần chải chuốt một chút chắc chắn sẽ là đại mỹ nhân.

Có lẽ vì ánh nhìn của tôi quá lộ liễu, cô ấy trừng mắt nhìn tôi, nghiến răng nghiến lợi, rồi lao tới như muốn đ/á/n/h.

Chủ quán vội kéo tôi ra, đưa cho người phụ nữ một bát mì xào, dỗ dành để cô ấy rời đi.

Chủ quán giải thích:

"Đừng nhìn chằm chằm vào cô ấy, cô ấy sẽ t.ấ.n c.ô.n.g cô đấy."

Tôi sờ ngực thở phào, gật đầu cảm ơn.

"Không biết cô ta lang thang ở đây từ khi nào nữa, thấy đáng thương nên ngày nào tôi cũng cho một phần cơm."

"Anh thật tốt bụng."

Nhìn theo bóng dáng người phụ nữ rời đi, chủ quán thở dài:

"Đều là những người khổ cả, cô ấy hung dữ cũng chỉ để tự bảo vệ mình thôi. Ai cũng có nỗi khổ, tôi giúp được gì thì giúp vậy."

10.

Phong Hoa Biệt Uyển, một khu chung cư cao cấp.

Cái gọi là bao ăn bao ở của Ân Diên Thần, ăn thì chưa biết là điều kiện ra sao, nhưng nơi ở "ký túc xá" mà “ông chủ” chuẩn bị cho nhân viên như tôi lại là một căn hộ hai phòng ngủ, một phòng khách trị giá năm triệu tệ.

Ân Diên Thần cũng ở đây, ngay căn đối diện với tôi.

Ban đầu, tôi rất không hài lòng với việc sống đối diện ông chủ. Ai mà muốn bị giám sát 24/7 cơ chứ?

Ân Diên Thần nhìn tôi từ đầu đến chân, rồi dùng đôi môi vừa mềm mại vừa quyến rũ nói ra một câu lạnh lùng đến tê tái:

"Yên tâm, bây giờ tôi không có bất kỳ ham muốn tầm thường nào đối với cô."

Ý gì đây chứ?

Tôi nhỏ nhỏ xinh xinh, cũng là một kiểu rất hấp dẫn mà, đúng không!?

Ân Diên Thần lại bổ sung thêm:

"Cách đây 300 mét về phía đông là đồn cảnh sát."

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play