5.
Ta bỏ chạy.
Sáng sớm tỉnh dậy, Tạ Chiêu vẫn còn ngủ say bên cạnh.
Suy cho cùng việc này do ta mà ra, là chính ta tự nguyện đến với hắn, chẳng trách được Tạ Chiêu. Hắn còn vì ta mà phản bội cô nương trong lòng mình, nếu còn bắt hắn chịu trách nhiệm, cắt đứt tiền đồ rộng mở, vậy thì ta mới là kẻ đại ác.
Ta không muốn trở thành kẻ ác, nhưng nhất định phải trút nỗi hận này.
Ta sai người kéo Trần Tử Ý ra ngoài từ cửa sau phủ Kính Quốc Công, tay đ.ấ.m chân đá một trận rồi nghiêm lệnh cấm hắn không được đến gần Thái tử nửa bước.
Trần Tử Ý còn rất oan ức, nói hắn chỉ thuận nước đẩy thuyền, thành toàn cho người, một công ba việc. Thấy ta giơ nắm đ.ấ.m lần nữa, hắn lập tức đổi giọng, cam đoan sẽ không tiết lộ chuyện này, xin ta đừng đánh vào mặt hắn.
Thế nên ta cũng thuận theo ý hắn đánh thêm một trận nữa, lần này chỉ đánh vào mặt, cho đến khi mặt hắn sưng vù, tím bầm mới tha.
Sau khi hồi cung, Tiêu Cảnh Thần cứ quấn lấy ta, hỏi xem Thái phó có nói lời thật lòng với ta không, có tỏ tình với ta không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT