Nhưng Trình Mạn nghĩ lại thì chuyện hệ trọng như kiếm tiền này, mặt rỗ Thôi có lo lắng cũng chẳng lạ gì, cô hỏi: “Lần này chú ta cần anh sửa mấy cái radio?”
“Sáu cái.”
Trình Mạn cười khẽ một tiếng: “Chú ta nói với anh thế nào? Vẫn là radio của bạn bè thân thích sao?”
“Không, lần này chú ta không nói thế.” Trình Lượng ngờ vực đáp: “Có lẽ là biết không thể lay động anh, chú ta đã thành thật khai báo rồi, bảo là chú ta mua lại mớ radio ấy, tính sửa xong bán đi, muốn hợp tác với anh.”
Trình Mạn nghe xong không hề cảm thấy kỳ quái, mặt rỗ Thôi có thể nghĩ đến chuyện bán radio thì chứng tỏ gã cũng không phải người ngu ngốc. Chỉ cần không ngu ngốc, sẽ biết cái cớ sửa radio hộ họ hàng sẽ không lừa Trình Lượng được lâu.
Nếu đã không lừa được thì sẽ có hai cách giải quyết, một là đá Trình Lượng đi, tìm người khác tiếp tục sửa radio, hai là nghĩ cách lung lạc anh ấy, tỏ ý hợp tác.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mớ radio lần trước gã đưa cho trạm radio bên ấy còn chẳng nguyện ý sửa, gã còn có thể đi đâu tìm được một người có kỹ thuật tốt như Trình Lượng nữa đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT