Trình Mạn nghĩ ra được đến đây, tất nhiên Trình Lượng cũng nghĩ đến, anh ấy cũng không ngốc, lúc trước bị mặt rỗ Thôi lay động chủ yếu là do không ngờ tới, không ngờ rằng bậc trên nhìn mình lớn lên lại có thể lợi dụng mình, cũng không ngờ rằng có thể kiếm tiền theo cách này.
Ngoài ra, dù trong nửa năm nay, sau khi chính sách cải cách bắt đầu được ban hành xuống, trên đường đã có thêm rất nhiều người bày sạp bán hàng, nhưng đa số người ở trong khu công chức nhà máy máy móc vẫn mong có một công việc ổn định hơn.
Nhất là lớp trẻ đời này như Trình Lượng, ngay từ khi họ bắt đầu có trí nhớ, các doanh nghiệp tư nhân đã từng bước trở thành sở hữu nhà nước rồi.
Có thể nói, bọn họ là lớp người đầu tiên lớn lên theo cơ chế kinh tế kế hoạch, nửa đầu đời họ hoàn toàn không có khái niệm gì về nền kinh tế thị trường.
Đối với những chàng trai lớn lên từ khu công chức như Trình Lượng, việc có được một bát cơm sắt có thể nói là mục tiêu lớn nhất trong cuộc đời của họ.
Thi đậu vào cao đẳng xong, có thể nói Trình Lượng đã hoàn thành được hơn một nửa mục tiêu cuộc đời, kế tiếp anh ấy chỉ cần từng bước học tập, tốt nghiệp xong thì lại cố gắng tranh đua vào một đơn vị tốt một chút, thế là mục tiêu cuộc đời anh đã được hoàn thành.
Vì vậy, dù biết mình có thể kiếm được nhiều tiền bằng cách mở sạp hàng nhưng Trình Lượng chưa bao giờ nghĩ tới điều đó, tương tự, lúc sửa chữa đồ đạc cho hàng xóm anh ấy cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc thu tiền họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play