Trình Mạn chẹn họng bà lại: “Không phải con với Bình Châu đang muốn hiếu kính cha mẹ thôi sao?”
“Mấy đứa cứ sống đời bản thân cho tốt là được rồi, thế là đã hiếu kính cha mẹ lắm rồi…” Vương Thu Mai lải nhải: “Mấy đứa cũng đã sắp thành cha mẹ cả rồi, không thể tiêu xài phung phí như trước kia được.”
Trình Lượng đi từ ngoài vào nhà nghe thấy nửa câu sau, buột miệng hỏi: “Ai sắp thành cha mẹ cơ… Á không nhẽ là, Mạn Mạn em mang thai rồi?”
Động tác rót nước của Vương Thu Mai dừng lại, bà quay đầu trách cứ: “Miệng con bô bô thế làm cái gì?”
“Không phải do con kinh ngạc quá sao? Mạn Mạn, em có hồi nào vậy?” Trình Lượng tiến tới, vừa nói vừa nhìn vào bụng Trình Mạn: “Nhìn như này chẳng thấy gì nha.”
Trình Mạn xám mặt lại: “Vẫn chưa đến hai tháng, anh nhìn ra được gì chứ?”
Trình Lượng hiểu ra, lặng lẽ cười nói: “Anh kích động quá nên quên mất, em tính chừng nào đến bệnh viện làm kiểm tra? Xác định chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play