Cô mím chặt môi, ngẫm lời anh một lúc lâu rồi mới nói: “Vậy nên, anh không tán thành việc tìm người quen.”
Lục Bình Châu gật đầu thừa nhận: “Đúng, anh cho là tìm người xa lạ tốt hơn, không chỉ là người xa lạ đối với chúng ta, tốt nhất là mẹ cũng không quá quen biết người đấy, không thì người đấy lấy danh bề trên tự cho mình là đúng thì chúng ta cũng không tiện nói.”
“Mà tìm một người xa lạ, ai biết được tay chân người đó có sạch sẽ hay không? Sáng ngày ra anh đã phải đến đồn trú, em phải đi học, lỡ đâu người nọ trộm đồ trong nhà, lừa dối chúng ta, không chừng sau khi chúng ta phát hiện lại chẳng biết đi đâu tìm người thì sao.”
Trình Mạn có thể hiểu nỗi lo của Lục Bình Châu, nhưng cô cảm thấy so với sự an toàn của tài sản, thì thật ra chuyện người già lên mặt không phải vấn đề gì lớn.
Dù sao đụng phải loại người như vậy, cô cũng sẽ không bao giờ bỏ mặt mũi xuống chỉ vì cố kỵ người nọ thuộc bậc trên, cô bỏ tiền ra, tất nhiên phải được làm theo ý mình chứ.
Nghe xong những suy nghĩ của Trình Mạn, Lục Bình Châu lâm vào trầm tư, qua mấy phút sau anh mới nói: “Thật ra chúng ta có thể tìm một người, không thân quen, nhưng lại biết gốc rễ.”
Trình Mạn ngừng lại, nhìn Lục Bình Châu hỏi: “Tìm đâu ra người như thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT