Chương 94 trời tối thỉnh nhắm mắt
094
Thời gian trong ngày đầu tiên trôi qua nhanh chóng, không biết có phải vì đều là người chơi hay không, mà Hoài Giảo nhìn ra 8 người này đều có hơi phòng bị.
Không giống NPC trong phó bản, người chơi đều có hệ thống, bọn họ vượt trội hơn hết thảy NPC, để đến được đây, chứng tỏ thực lực vượt ải của họ rất mạnh, cho nên trông họ không quá căng thẳng với trò chơi khảo hạch này.
Cũng có thể do đêm qua là đêm Bình An.
Để tránh bị hoài nghi có tổ đội với nhau, các người chơi khi thời gian tự do bắt đầu đều là mỗi người một chỗ.
Diện tích công quán rất lớn, Hoài Giảo cùng 8701 đi dạo vài vòng, chỉ ngẫu nhiên mới gặp được 1 2 người chơi, bọn họ cũng không nói chuyện gì, chỉ gật gật đầu coi như chào hỏi.
Công quán tổng cộng có 3 tầng, lầu một là đại sảnh, lầu hai là phòng ngủ, thư phòng, còn lại lầu 3 là một sân thượng lớn, sân thượng được vây lại bằng tường xi măng, tới gần hơn có thể nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài công quán.
Bên ngoài là mặt cỏ và cây cối mênh mông vô bờ, Hoài Giảo không biết liệu cảnh sắc này có phải do hệ thống cấu tạo dữ liệu mà thành hay không.
Sau khi trở về, 8701 liền nhắc nhở cậu, nơi này có rất nhiều máy theo dõi.
Hoài Giảo cũng có chú ý tới, khó hiểu hỏi: 【 không phải có hệ thống phát sóng trực tiếp rồi à, vì sao còn cần theo dõi? 】
8701 từng dẫn dắt rất nhiều ký chủ, nên cũng có kinh nghiệm ở phó bản khảo hạch, chỉ là trừ lúc cần thiết, thì ở phương diện thay ký chủ nhọc lòng như này cũng không nhiều, nghe vậy chỉ có thể suy đoán nói: 【 phòng phát sóng trực tiếp là của bản thân, chủ hệ thống không thể khống chế nhiều người chơi như vậy, nên vẫn cần phải theo dõi. 】
Hoài Giảo cũng có chút hiểu ra, theo dõi bên trong công quán cũng giống với hệ thống giám sát, đều là vì khống chế người chơi mà tồn tại.
Rốt cuộc thì người chơi không chỉ có mỗi hệ thống riêng, mà còn có bàn tay vàng là đạo cụ để gian lận, dưới tình huống này mà muốn bảo đảm trò chơi công bằng và đi đúng quy trình, thì cần thiết tăng mạnh khống chế.
Bởi vì thời gian bỏ phiếu là vào lúc 9 giờ tối, nên Hoài Giảo đi dạo xong thấy cũng không có việc gì để làm, nên quyết định quay trở về phòng ngủ bù.
Tỉnh dậy đã là hơn 6 giờ, hệ thống 010 nhắc nhở người chơi, khoảng cách đến thời gian bỏ phiếu còn 3 tiếng, mong các người chơi nhanh chóng trao đổi tin tức, chuẩn bị tốt phiếu bầu.
Dùng xong cơm tối, 8 người chơi dựa theo số thứ tự của từng người mà ngồi xuống vị trí của mình.
Hoài Giảo ngồi ở vị trí số 9 cũng là vị trí ở cuối bàn, tranh thủ trước lúc bỏ phiếu, cậu cẩn thận nhớ mặt từng người.
Trước mắt thì cậu đã nhớ rõ 2 người, nam sinh cấp 3 là số 5, tên Y Thừa Phong, tiếp theo là nam tinh anh số 1, kẻ cơ bắp to con số 2, số 3 là cô gái duy nhất tên Trần Hân, người đàn ông da đen đầu đinh số 4, còn số 6 7 8 dựa theo bề ngoài để phân biệt là, người đàn ông cao ráo kiệm lời, anh đẹp trai trẻ tuổi nói nhiều và nam sinh có độ tồn tại thấp đeo mắt kính.
Ở dưới sự quan sát của cậu, trên bàn tròn đã có người lên tiếng.
“Mọi người hẳn đã biết rõ về quy tắc trò chơi rồi, vào lúc 9 giờ là thời gian bỏ phiếu, trước đó chúng ta cần tìm ra người sói và chứng minh thân phận của mình." Người nói chuyện là số 2 kẻ cơ bắp, hắn dựa lưng vào ghế, nói ngắn gọn: “không cần nhiều lời vô nghĩa, chắc hẳn mọi người đã đoán được trò chơi ma sói này có điểm khác với lúc bình thường.”
Người đàn ông gõ gõ tay lên bàn tròn trước mặt, “hệ thống nhắc nhở hai lần, yêu cầu tìm kiếm manh mối.”
“Điều này chứng tỏ rằng ngoại trừ khả năng điều tra, chúng ta còn cần tìm được manh mối ở bên ngoài”
Hoài Giảo sửng sốt, biểu tình có chút kinh ngạc nhìn về phía đối phương.
Nếu chỉ nhìn bề ngoài mà nói, thì kẻ cơ bắp thật sự rất giống người đầu óc ngu si tứ chi phát triển, chuyên làm bia đỡ đạn trên phim, 【 cảm giác hắn còn thông minh hơn tôi ý. 】 Hoài Giảo lén lút nói thầm cùng 8701.
8701: 【……】
【 người chơi có thể tham dự khảo hạch đều phải vượt qua ít nhất 3 phó bản, thực lực và đầu óc tất nhiên sẽ không kém. 】
Dù sao giống như Hoài Giảo, toàn phải dựa vào người khác để vượt ải, không phải không có, chỉ là 8701 chưa từng gặp qua.
Lời này 8701 không nói ra khỏi miệng, nhưng vẫn bị Hoài Giảo cực kỳ nhạy cảm với chuyện này nghe ra ý, Hoài Giảo bĩu môi, rất hung dữ nói:【 cậu lại nói thầm gì tôi đúng không! 】
8701 cười ra tiếng, nói: 【 không có, cậu suy nghĩ nhiều. 】
“Các người vào đêm qua có nghe được động tĩnh gì không?” cô gái ngồi bên cạnh kẻ cơ bắp cũng đã lên tiếng.
Không đợi những người khác trả lời, cô gái trực tiếp nói thẳng: “vào lúc 12 giờ hơn, tôi ở trong phòng nghe được tiếng mở cửa ra ngoài của người sói.”
Người chơi khác nghe vậy cũng phụ họa nói: “Đúng vậy, tôi cũng nghe thấy.”
“tôi cũng vậy.”
“Như thế chứng tỏ một điều, người sói muốn động thủ giết người phải tự mình ra trận, vì thế phải tiến vào phòng của người chơi bị chọn làm mục tiêu.” người chơi số 3, Trần Hân cắn cứ vào động tĩnh tối qua, đưa ra phán đoán: “ theo lời số 2 nói thì tôi nghĩ, hệ thống nhắc nhở chúng ta tìm kiếm chứng cứ, cũng có liên quan với việc này.”
“có thể tìm ra manh mối trong phòng của người chơi bị giết, hoặc trong phòng của người sói.”
Lời nói của cô gái số 3, làm toàn bộ đại sảnh an tĩnh vài giây.
Qua một lát, có người đưa ra nghi vấn: “nếu cô đã đoán được, tại sao nguyên buổi sáng đều không nói gì.” người đàn ông đầu đinh, số 4, biểu tình khó chịu dường như không vui, anh ta nhíu mày, nhìn số 3 nói: “Bây giờ chúng ta còn không đến 3 tiếng, không có manh mối gì, muốn lục soát phòng cũng đã trễ, vậy một hồi nữa chúng ta phải bỏ phiếu như thế nào?”
“khó hiểu lắm à?”
Trần Hân chẳng những không bị ngữ khí hung ác của anh ta dọa, ngược lại cô còn lộ ra gương mặt tươi cười, “tối qua không phải là một đêm Bình An à, vì vậy lục soát hay không đều không quan trọng, cứ theo quy trình mà bỏ phiếu là được.”
Đêm đầu tiên là một đêm Bình An, thì chỉ có 2 khả năng, một là người sói không giết ai cả, hai là phù thủy đã dùng thuốc giải cứu người.
Tất cả mọi người đều có khuynh hướng chọn cái thứ hai.
Cô gái liếc mắt nhìn xung quanh, đề nghị: “còn 2 tiếng rưỡi, hiện tại nói về quy tắc giết người của người sói đi, chúng ta ai muốn nói trước?”
……
Dựa theo quy tắc săn giết của người sói, bọn họ vốn nên dựa theo thứ tự để lên tiếng, chỉ là không có người đứng ra chủ trì, hệ thống 010 cũng sẽ không nhúng tay, nên không ai muốn làm người đầu tiên mở miệng.
“dựa theo thứ tự đi, số 1 nói trước”
Hoài Giảo là số 9, ngồi ở vị trí cuối cùng nên cũng không gấp, cậu thuận theo tầm mắt của mọi người, nhìn về phía nam tinh anh số 1, gương mặt tuấn tú lạnh băng, mặt mày sắc bén, mũi cao, môi mỏng.
Nhìn liền biết không dễ đến gần.
Sự thật cũng là như vậy, dưới nhiều tầm mắt đổ dồn về phía mình như vậy, anh ta cũng chỉ đẩy nhẹ gọng kính, ngay cả mắt cũng không thèm nâng lên.
Số 7 Hạ Lĩnh là người nói nhiều, thấy tất cả người chơi đều đang cẩn thận, mãi không ai chịu mở miệng, lông mày nhướng lên, cũng không sợ chọc giận người khác, trực tiếp đối mặt với nam tinh anh số 1 nói: “ cho chút mặt mũi đi anh đẹp trai, nếu anh không nói được thì phải để Tiểu Kiều nói trước rồi.”
“anh xem bộ dáng bé nhỏ của Tiểu Kiều nè, nếu để cậu ta nói trước không chừng sẽ căng thẳng tới độ nói lắp." Hạ Lĩnh nói với số 1, nhưng lại quay đầu trêu chọc Hoài Giảo.
Người trên bàn đều nhìn Hoài Giảo, còn có vài tiếng cười khẽ được phát ra.
Hoài Giảo: “……”
Lỗ tai cậu nhuốm hồng, lông mi run run, không nói gì chỉ trừng mắt nhìn Hạ Lĩnh.
Như thể đã bị người số 7 làm phiền, số 1 vốn dĩ không muốn mở miệng, hắn nhíu mày.
Ở dưới tầm mắt của mọi người, môi mỏng mở ra, thanh âm lạnh băng nói thẳng: “tôi là nhà tiên tri, tối hôm qua đã kiểm tra số 9.”
“cậu ta là kim thủy.”
Chỉ một câu liền đem trò chơi kéo về đúng quỹ đạo.
Hoài Giảo có chút ngơ ngác, cùng số 1 nhìn nhau một cái.
Đối phương giống như không cố tình nhìn cậu, chỉ là sau khi báo ra kết quả kiểm tra, giương mắt quan sát mọi người xung quanh, trong đó có cả cậu mà thôi.
"Trò chơi không có quy định cố định về thứ tự nói chuyện, cũng không có luật chơi cứng nhắc như Ma Sói ngoài thực tế. Vì vậy, sau khi người chơi số 1 lên tiếng, những người khác cũng ngay lập tức nói xen vào."
“chuyện này cũng trùng hợp quá đi, 2 người ngồi ở đây nói chuyện, nhưng mắt chỉ nhìn chằm chằm số 9."
Người vừa nói vẫn là số 4 với bộ đầu đinh, anh ta ngồi bên cạnh cô gái, nhìn về phía nhà tiên tri, người chơi số 1, rồi quay sang nhìn số 7 anh ta nói: “Số 7 vừa mới nhắc đến cậu và số 9, vậy mà cậu liền nói cậu kiểm tra số 9. Trùng hợp đến vậy sao? Cậu thực sự kiểm tra cậu ta à? Vì sao cậu lại chọn kiểm tra cậu ta đầu tiên?”
Anh ta không nói mình nghi ngờ thân phận nhà tiên chi của số 1, nhưng giữa từng lời nói của anh đều như có ý hỏi “cậu hật sự là nhà tiên tri à.”
Hoài Giảo không dám nói lời nào, ngồi cứng đờ, sợ bản thân cũng bị hoài nghi.
Sở Hành, cũng chính là người chơi số 1, nghe ra được lời của người đàn ông đang nhằm vào mình, biểu tình trên mặt cũng không thay đổi.
Anh ta chỉ ngẩng đầu lên, khuôn mặt lộ vẻ lạnh nhạt và thiếu kiên nhẫn, nói: "Tôi kiểm tra cậu ta còn phải báo trước với anh à?"
“Ngày hôm qua cậu ta tới trễ 2 tiếng 36 phút, tôi không vui, cho nên vào buổi tối đêm đầu tiên liền kiểm tra cậu ta.”
“Tôi không thích người đến trễ, nếu cậu ta là sói, thì hôm nay có thể loại bỏ luôn."
Nháy mắt toàn bộ không khí yên tĩnh lại, Hoài Giảo ở dưới không khí như vậy, khuôn mặt nhỏ cũng trở nên tái nhợt.
Nam nhân liên tiếp nói hai câu ‘tôi không vui’. ‘Tôi không thích’, nói rõ ý thức chủ quan của anh ta rất mạnh, khi nói những lời này biểu tình trên mặt cũng vô cảm, trông như thể anh ta hoàn toàn không quan tâm đế suy nghĩ của người khác.
Hắn dùng 2 3 câu nói hết lời cần nói, xong liền ngậm miệng, không lên tiếng nữa.
Không khí trên bàn đột nhiên trở nên có chút gượng gạo. Hoài Giảo khẽ cuộn ngón tay dưới bàn, cậu có thể cảm nhận được có rất nhiều ánh mắt đang lén lút nhìn mình.
"Vậy... tiếp tục đi." Số 3, Trần Hân, lên tiếng hòa giải.
"Ừ, được." Số 2, kẻ cơ bắp, dường như cũng bị ảnh hưởng bởi bầu không khí gượng gạo. Nghe vậy, anh ta lập tức tiếp lời và nói: “Tối qua khi tôi nghỉ ngơi trong phòng, cũng giống như mọi người, vào khoảng 12 giờ nghe thấy tiếng bước chân ở hành lang, sau đó thì không nghe được gì nữa.”
"Vậy hiện tại số 1 là phe người tốt, sau này sẽ phụ trách kiểm tra người chơi khác, nếu lúc sau không có ai nhảy ra nói bản thân mới là nhà tiên tri, thì tạm thời sắp xếp như vậy đi.“
Sau khi số 2 lên tiếng thì đến lượt số 3. Hoài Giảo sau khi trải qua sự việc vừa rồi, còn có chút thất thần. Cậu mím nhẹ môi, yên tĩnh lắng nghe lời của từng người nhưng cũng không nhận ra điều gì đặc biệt.
Đến lượt số 5, Y Thừa Phong, cậu mới miễn cưỡng tập trung tinh thần lại.
Hoài Giảo vẫn còn nhớ rõ nhiệm vụ của mình, số 5 là người bị sói giết đầu tiên và cũng là “bạc thủy” của cậu, cậu muốn biết được đối phương là phe tốt hay phe xấu vì việc này rất quan trọng.
Cậu trai học sinh cấp ba, tóc đỏ, cau mày nói nhanh hai câu: "Người tốt. Tối qua tôi ngủ say, không nghe thấy âm thanh gì, cũng không cảm nhận được gì. Nhà tiên tri cứ kiểm tra tùy ý, vậy thôi."
Hoài Giảo nghe mà thấy mơ hồ, lời của Y Thừa Phong chẳng khác gì ba người trước đó, vừa qua loa vừa hời hợt, không thể phân biệt được gì. Hoài Giảo cắn môi, nhíu mày, không nhịn được mà liếc nhìn Y Thừa Phong. Cậu tự cho rằng động tác của mình rất kín đáo, nhưng lại bị đối phương phát hiện ra ngay lập tức.
Y Thừa Phong liếc mắt nhìn lại, nhướng một bên lông mày, ánh mắt như muốn nói: "Cậu nhìn tôi làm gì?"
Hoài Giảo vội vàng thu lại ánh mắt.
Có lẽ vì mới vòng đầu tiên manh mối còn quá ít, nên từ số 2 trở đi, bao gồm cả người Hoài Giảo ấn tượng nhất Y Thừa Phong, người đàn ông kiệm lời và chàng trai nói nhiều Hạ Lĩnh đều rất dè chừng. Mọi người chỉ khẳng định bản thân là phe tốt, cũng tạm thời chấp nhận người chơi số 1 là nhà tiên tri.
Hoài Giảo nhíu chặt đôi lông mày, mắt thấy sắp đến lượt mình lên tiếng, nhưng cậu vẫn chẳng nghe ra được thông tin gì đáng chú ý.
Tình thế trong sân đột ngột thay đổi, là từ người phía trước Hoài Giảo, số 8.
Nam sinh với ngũ quan bình thường, dáng vẻ mờ nhạt, đeo một cặp kính đen lớn. Biểu cảm của anh ta trông có phần quá mức bình thản. Khi đến lượt mình, anh ta im lặng vài giây, cho đến khi Hạ Lĩnh bên cạnh không nhịn được nghiêng đầu nhắc nhở, anh mới chậm rãi mở miệng:
"Tôi cầm lá bài nhà tiên tri."
“Tối qua tôi kiểm tra số 9, cậu ta là kim thủy, Người chơi số 1, nếu anh không giải thích rõ ràng, tôi sẽ coi anh là sói giả mạo tiên tri...”