Biểu hiện của Cố Trạch Án vô cùng bình tĩnh, trên đường về thậm chí còn nói cười với Kha Yến. Anh bảo tối nay món tôm viên hơi ít, một mình anh ăn hết sạch. Rồi anh lại nói ngày mai muốn ăn thịt kho tàu, bảo Kha Yến nấu cho mình.
Kha Yến đồng ý hết, suốt buổi tối cậu cẩn thận quan sát cảm xúc của anh.
Hai người đã lâu không về ngôi nhà nhỏ của mình, trong nhà trông có vẻ lạnh lẽo, tủ lạnh cũng trống rỗng, thiếu đi nhiều dấu vết của cuộc sống. Kha Yến bèn trách móc rằng Cố Trạch Án không biết tự chăm sóc bản thân, nhưng thực ra dạo này anh cũng ở nhà cũ nhiều hơn, ít khi quay về đây.
Kha Yến tắm xong bước ra, không thấy Cố Trạch Án trong phòng ngủ. Cậu chẳng cần đoán cũng biết anh đang ở đâu.
Cố Trạch Án ngồi trên chiếc ghế xoay trong phòng làm việc, vừa đung đưa ghế vừa nhìn lá thư tình ấy.
Hiện tại không cần làm việc, bàn làm việc cũng gọn gàng hơn nhiều. Ngoài chiếc đèn bàn, hộp bút, chỉ còn lại một chiếc máy in.
Kha Yến đi tới, ngồi thẳng lên mặt bàn, hai chân dài thả lơ lửng xuống đất, đung đưa rồi chạm vào chân Cố Trạch Án, nói không chút khách sáo:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play