Kha Yến chuẩn bị xong bốn món mặn một món canh, còn Cố Trạch Án đang ở trong phòng gọi điện thoại. Cửa phòng khép hờ, ánh đèn vàng mờ ảo, từ bên trong vọng ra tiếng cười, giọng nói nghe như đang trò chuyện xã giao, lịch sự và khách sáo.
Kha Yến đẩy cửa ra. Ánh sáng từ phòng khách hắt vào, làm lộ rõ những vết đỏ chằng chịt trên cơ thể Cố Trạch Án.
Anh ngồi ở đầu giường, trò chuyện với người bên kia đầu dây một cách trôi chảy. Không ai biết rằng anh vừa bị đánh thức khỏi giấc ngủ, dáng vẻ uể oải nằm trên chăn đệm mềm mại, cơ thể trần trụi, đôi mắt vẫn còn chút mơ màng. Nhưng giọng nói của anh thì lại rõ ràng từng từ một, nói ra những lý thuyết chuyên môn rành mạch. Bất cứ ai nghe thấy cũng sẽ nghĩ rằng anh đang mặc vest chỉnh tề, nghiêm trang ngồi trước cửa sổ kính lớn tại một văn phòng sang trọng.
Mười phút sau, Cố Trạch Án cúp máy, ném điện thoại sang một bên, cơ thể mềm nhũn, nằm lại xuống giường. Trong cơn mơ màng, anh cọ nhẹ vào gối.
Kha Yến tháo tạp dề, treo lên tay nắm cửa, ba bước đi đến bên giường, nói:
“Lại ngủ nữa à? Ai vậy?”
“Khách hàng cũ, hỏi ý kiến thôi.” Cố Trạch Án ngáp dài, “Họ muốn mời anh quay lại, lương cũng giống trước đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT